Browsing loại
Bạn Đọc
Kỷ Niệm Cũ : “Phút Cuối” Bên Cạnh Ba
Sinh ra vào thời chiến, nên sau khi hết “tú tài đôi” ba tôi theo học trường Đồng Đế, Nha Trang. Sau khi tốt nghiệp ông làm việc dưới trướng gia đình Ngô Đình. Thiên thời – Địa lợi – Nhân hòa chính là cái không hội tụ đủ. Năm 1963 nhà Ngô Đình bị thanh trừng, ba tôi cũng lưu lạc ở Sài Gòn. Nghiệp binh không còn, loay hoay một mình ở sứ lạ quê…
Đọc thêm...“Sương Trắng Miền Quê Ngoại” Một Nỗi Nhớ Trong Tôi
Bằng ca từ và giai điệu tha thiết “Sương Trắng Miền Quê Ngoại” của nhạc sĩ Đinh Miên Vũ đã làm rung động trái tim của bao người nghe thời bấy giờ, đó là thời điểm trước 1975 nó nói thay tâm trạng của những người lính xa quê nhớ quê, nhớ ngoại nhớ gia đình. Tôi không được biết nhiều về tác giả bởi Đinh Miên Vũ từng từ chối sự nổi tiếng khi chọn…
Đọc thêm...Về Ca Khúc ‘Lời Buồn Thánh’ Và Những Ngày Buồn
Đang mùa 'Cô Vy', hầu như cả khu phố nơi tôi ở đều trú trong nhà. Tôi cũng vậy, cả nửa tháng nay chỉ ra vào trong căn phòng nhỏ trên gác, hết đọc sách tới nghe nhạc. Dù rất cố gắng để tập cho mình sự điềm tĩnh cần thiết nhưng thật sự khó, bởi chân tôi là chân đi – như lời má tôi nói. Chiều nay cũng vậy – một buổi chiều cuối tuần chán ngắt – nằm…
Đọc thêm...Chút Kỷ Niệm Về Ca Nhạc Sĩ Duy Khánh
Cái Bè, Tiền Giang, năm 1978. Buổi tối trời mưa lất phất, cái rạp hát gần Cầu Đúc đêm nay sáng đèn. Có đoàn ca nhạc từ Sài Gòn về trình diễn. Khán giả ngồi kín rạp nhỏ ước chừng 400 ghế gỗ. Sân khấu cũng nhỏ có hai bên cánh gà màn vải sậm màu đã bắt đầu tơi tả, nhưng duới ánh đèn nhìn cũng còn chu tất. Người ca sĩ tuổi độ trung niên là tiết mục…
Đọc thêm...NHỚ BẠN THỜI ÁO TRẮNG QUA BÀI HÁT “NGÀY XƯA HOÀNG THỊ”
“Em tan trường về, đường mưa nho nhỏ Em tan trường về, đường mưa nho nhỏ Ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay...” Đang thả hồn theo giọng hát ca sĩ Thái Thanh, tôi giật thót cả người vì thằng bạn nối khố vừa đập một cái chát lên vai. “Ê, mày làm gì mà như người mất hồn vậy?”. Rồi nó la toáng lên: “Tụi bay ơi, thằng Nghĩa lại đang mơ tưởng…
Đọc thêm...Chiều Thấy Nhớ Nhà Vì ‘Xuân Này Con Không Về’
Chiều 29 Tết, vừa dọn dẹp phía sau nhà bếp, vừa lắng nghe tiếng hát từ dàn loa của chú Tư nhà đối diện, tôi chợt giật bắn người vì nghe tiếng hù hụ khóc của ai đó nhà bên cạnh; vội vàng chạy qua coi có chuyện gì không. Thì ra chị hàng xóm đang ngồi canh bánh chưng, nghe bài hát Xuân này con không về bên nhà chú Tư, chị nhớ má ở quê quá nên không…
Đọc thêm...Tâm Tình Một Fan Lần Đầu Gặp Ca Sĩ Hoàng Oanh
Hôm qua và hôm nay, có lẽ nhiều khán giả cũng đã được tận mắt chứng kiến nữ danh ca Hoàng Oanh biểu diễn trên sân khấu của trung tâm Thuý Nga trong chương trình Paris By Night 130 - Glamour tại Singapore, nhưng mình xin chia sẻ lại câu chuyện riêng của mình khi đến với chương trình này. Đầu tiên, khi biết được cô Hoàng Oanh sẽ tham gia chương…
Đọc thêm...Mối Tình Cũ Và ‘Hạ Thương’
Tình yêu học trò bao giờ cũng đẹp và để lại bầu dấu ấn kỉ niệm sâu sắc và khó quên. Biết bao đôi tình nhân, bao cặp uyên ương đắp xây niềm hạnh phúc, tình yêu thật đẹp như đôi chim én rủ nhau về trong mùa xuân sắc thắm nhưng rồi cũng trong cuộc hẹn âý trong mùa phượng vĩ đơm hoa, những chú ve cất tiếng vang cho bao cuộc ly tan chia xa và mất mát.…
Đọc thêm...Em Sẽ Quên ‘Bông Cỏ May’ Như Là Quên Anh
Lá thư em nhận được từ một người bạn của anh, vào một buổi chìu mùa thu tắt nắng, khi những chiếc lá vàng rơi rụng, lá thư đề tên người gửi là anh, em vui mừng trong khôn siết. Cầm nhẹ lá thư trên tay mà tim em cứ run từng hồi lo sợ, nhịp tim em chạy nhanh hơn bao giờ hết, một cảm giác hụt hẫng đang đè nặng nơi lòng ngực, nhưng rồi bất giác em…
Đọc thêm...Kỷ Niệm Cuộc Đời Tôi Sao Giống Với Ca Khúc “Trộm Nhìn Nhau”
Anh còn nhớ ..... Những năm tháng chinh chiến sống xa gia đình, anh bôn ba khắp núi sông từ biên cương vạn đường này sang chiến trận hiểm nguy của chặng đường khác, không thời gian nào anh ngừng nghĩ đến quê hương, không phút giây nào anh ngừng nghĩ đến em và con. Ngày anh khăn gói ra đi, ngày vợ chồng mình nước mắt ly tan, ngày mà đứa con…
Đọc thêm...‘BIỂN DÂU’ LÀ THIÊN ĐƯỜNG CỦA LÒNG TÔI
Nếu một ngày nhìn về phía cũ xưa, ta vẫn là ta khiêm từ mà buông bỏ, dựa dẫm thời gian để mai sau nhân ảnh sẽ xóa mờ. Hay bất chấp giữ tình yêu ở lại, vòng tay ôm người từ phía sau và nói: “Người ơi còn nhớ chăng lời, tôi yêu người còn hơn yêu tôi?”. Phút êm đềm ngày nào ta có nhau, vô ngã vô ưu dưới bầu trời cao rộng, một thưở thanh xuân,…
Đọc thêm...Kỷ Niệm Với ‘Bài Đường Chiều Sơn Cước’ Và Một Cái Nợ Nắm Tay
Đà Lạt chiều cuối năm, những làn gió nhẹ thỏi vào người, da diết lắm, đang lang thang trên con phố vắng bất chợt cơn mưa ập tới, trời ạ phải tìm chổ núp tạm thôi, sợ lắm cái rét lạnh của thành phố ngàn hoa nầy! May mắn, gặp một quán cốc nhỏ, tôi vào và gọi một ly cà phê … “Sài Gòn” (có đá loãng thôi). Tiếng nhạc vang lên vừa đủ nghe. Gì nữa đây?…
Đọc thêm...