Kính thưa quý vị, chúng tôi vừa nhận được tin Trung tá Phạm Hậu tức: Thi sĩ Nhất Tuấn, đã qua đời vào khuya Thứ Bảy, ngày 31 tháng 7 năm 2021. Tại thành phố Bothell, Washington. Hưởng thọ 86 tuổi.
Thi sĩ Nhất Tuấn là tác giả của nhiều bài thơ được phổ thành ca khúc như bài “Cầu Nguyện” được nhạc sĩ Phạm Duy chọn phổ nhạc đổi tựa thành “Con Quỳ Lạy Chúa Trên Trời” và Mimosa Thôi Nở được nhạc sĩ Đan Thọ chọn phổ nhạc và giữ nguyên tên gốc vào năm 1956. Bài thơ là một hồi ức về một chuyện tình buồn …
Bài thơ “Hoa Học Trò” của nhà thơ Nhất Tuấn được nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc thành bài hát Hoa Học Trò. Bài thơ “‘Trẫm’ Nhớ Ái Khanh Không” sáng tác năm 1964 được nhạc sĩ Trần Thiện Thanh phổ nhạc thành ca khúc “Chủ Nhật Này ‘Trẫm’ Nhớ Ái Khanh Không”.
Thi sĩ NHẤT TUẤN tên thật là PHẠM HẬU. Ông sinh trưởng tại Nam Định, nhưng quê quán nội ngoại ở Ninh Bình. Ông cùng gia đình di cư vào Nam năm 1954, ông gia nhập quân đội và theo học ở trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt, năm 1955, Khóa XII. Rồi từ 1969, ông làm Quản Đốc Đài Phát Thanh Quân Đội, Giám đốc Nha Nghiên Cứu Kế Hoạch Bộ Thông Tin, Giám Đốc Nha Vô Tuyến Truyền Thanh và Tổng Giám Đốc VN Thông Tấn Xã …
Ông được biết đến nhiều qua những tập thơ “Truyện Chúng Mình” (xuất bản năm 1956) và những tập truyện “Đời Lính” (xuất bản 1965). Trên 50 bài thơ trong “Truyện Chúng Mình” đã được phổ nhạc bởi nhiều nhạc sĩ trong khoảng từ 1956 – 2008.
Nay chúng tôi nhận được tin này xin thành thật gửi lời chia buồn đến gia đình thi sĩ Nhất Tuấn, chúng ta cùng hiệp ý cầu nguyện cho linh hồn Giuse Phạm Hậu sớm hưởng nhan thánh Chúa.
Jimmy & Ben.
Cọp chết để Da, Nhất Tuấn ra đi để lại cho đời những bài thơ tuyệt vời cho khu vườn văn nghệ thêm muôn vàng bông hoa xinh đẹp. Hồi còn đi học Tui đã mê và chép nhiều bài thơ của Nhất Tuấn trong quyển Lưu Bút của Tui như :
Hôm xưa dạo chơi Hồ Than Thở,
Em ngắt bên đường một đóa hoa
và chạy đến Anh cười ngặc nghẽo
Đây hoa bất Tử như tình ta
(Tui viết lại theo trí nhớ có thể sai vài chữ)
Xin kính chúc hương hồn Anh Nhất Tuấn sớm siêu thoát, rất nhiều bạn bè của Tui xin chia buồn cùng GĐ nhà thơ Nhất Tuấn và thương tiếc rất nhiều.
RIP Trung Ta VNCH Pham Hau (Thi Si Nhat Tuan) ! Nguyen cau Ong duoc ve chon An Lanh !
Tuoi hoc tro, toi yeu lam Bai Tho “Chu Nhat nay, Tram nho Ai Khanh khong” .
Xin chia buon cung gia dinh Chu va xin Chua va Me Maria don nhan linh hon Giuse ve Nha Chua. Alpha Do, Dalat va “Truyen Chung Minh” se muon doi ton tai trong tam hon nhung nguoi yeu tho cua Chu va ca nhan Chu.
Chung con cay vi Danh Chua nhan tu cho linh hon Giuse duoc len chon nghi ngoi. Hang xem thay mat Duc Chua Troi sang lang vui ve vo cung. Amen
VN mất đi một nhà thơ một thời là thần tượng của bao nhiêu người . Vô cùng thương tiếc chú . Có một bài thơ của chú nhưng ít thấy được nhắc đến. Xin ghi lại để mọi người cùng thưởng thức .
CHUYỆN CÀNH HOA MIMOSA
Bống dưng nhận được cành hoa,
Của người ở tận phương xa gởi về.
Dấu tên , người gởi không đề,
Sao mình nhớ lại ước thề ngày xưa.
Ngày xưa khi hãy còn thơ,
Mỗi lần di học đứng chờ ngõ sau
Thẹn thùng trong lúc gặp nhau
Em nghiêng vành nón cúi đầu chào anh
Mimosa nở vàng cành
Thông reo gió thổi mây xanh cuối trời
Còn đang bối rối nghẹn lời
Anh trông gió thổi, em cười nhìn mây
Nhìn hoài gió thổi mây bay,
Nắng vàng nhuộm má ai hây hây hồng
Định sau này kết vợ chồng
Định sau này lễ tơ hồng như ai
Cần gì ông mối bà mai
Chỉ lo nhà gái , nhà trai sợ gì ??
Thề xưa theo gió bay đi
Không vì nhà gái, không vì nhà trai
Không vì ông mối bà mai
Vẫn cô đơn, vẫn thở dài đêm đêm
Một đi vĩnh biệt cao nguyên
Mimosa trả cho miền núi non
Đàn bà đã chẳng sắt son
Thì thôi đừng dại mỏi mòn mắt trông
Người ta pháo đỏ rượu hồng,
Mình thì như kẻ qua sông đắm đò
Chín năm xây mộng sông hồ
Cố quên đi những vần thơ nghẹn ngào
Bây giờ hoa cũ người trao
Lòng không muốn nhận ! Mà sao chợt buồn !…
NHẤT TUẤN