Về Ca Khúc “Đêm Lang Thang” Của Nhạc Sĩ Vinh Sử
Ca khúc Đêm Lang Thang được nhạc sĩ Vinh Sử viết dành cho một người phụ nữ khiến ông ngày đêm mất ăn, mất ngủ suốt một thời gian rất dài dài.
Ngày ấy, ông và ban nhạc của mình sau khi làm việc thường hay đến một nhà hàng của người Hoa ăn. Chủ nhà hàng có một cô con gái người Hoa rất đẹp, tên là Thu Hằng. Mỗi khi ăn xong Thu Hằng thường ra tính tiền. Ông đã say nắng trước vẻ đẹp của Thu Hằng. Còn trong mắt Thu Hằng, ông là người bảnh bao, hào sảng nên cũng có cảm tình với ông. Hai người đã đi chơi với nhau nhiều lần và tình yêu cũng được nhen lửa từ đó.
Nhưng theo nhạc sĩ Vinh Sử thì Thu Hằng rất dữ dội và dứt khoát trong chuyện tình cảm, bất chợt một lần Thu Hằng nhìn thấy ông chở một có ca sĩ phía sau thế là lập tức cắt đứt quan hệ luôn, không chút dùng dằng nào, mặc cho ông có giải thích như thế nào. Nhưng chắc có lẽ lý do chính cho sự kết thúc mối tình là do gia đình Thu Hằng cũng ngăn cấm không cho yêu nhạc sĩ.
Do đó, ông rất buồn, hằng ngày cứ đi đến nhà hàng đó ăn uống để nhìn mặt, nhưng khi thấy ông thì lập tức Thu Hằng chạy tuốt lên trên lầu mà không thèm nhìn mặt ông. Ông rời nhà hàng đi về mà lòng cứ nhớ nhớ, thương thương, trằn trọc mãi không sao ngủ được, thế nên ông dậy đi loanh quanh ngoài phố, đi tới đi lui, cứ đi như thế chỉ mong gặp được Thu Hằng nhưng không vẫn không gặp được.
Từ tâm trạng mong ngóng, bao đêm lang thang với mong muốn được nhìn người yêu một lần như thế ông viết nên ca khúc Đêm Lang Thang.
Bước lang thang qua từng vỉa hè
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Người yêu ơi! Em đã sang ngang
Tình yêu ơi! Xin vấn khăn tang
Anh mất em đời như cánh diều băng sang
Vẫn lang thang như người không nhà
Đã xa em nghe buồn nghĩa trang
Người yêu ơi! Em chắc đang vui
Nào em hay anh rất đơn côi
Gom góp kỷ niệm giây phút tình chia phôi
Em ơi !
Thà rằng ngày xưa em đừng thề
Trong cuộc đời yêu mãi anh thôi
Thì ngày nay anh đâu muộn phiền
Khi em ngoảnh mặt cho anh bỏ cuộc trong nước đua tình
Em ơi!
Thà rằng ngày xưa em đừng thề
Trong cuộc đời yêu chỉ anh thôi
Thì ngày nay anh đâu tuyệt vọng
Phong ba ngập lòng trông theo bụi hồng em bước vu quy
Cứ lang thang như kẻ điên khùng
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Từ Duy Tân khu phố công viên
Về Gia Long bay lá me nghiêng
Không bước chân nàng, anh buốt lạnh con tim
Muốn quên em, quên đời, quên người
Mới lang thang như kẻ tha phương
Trời cho anh con số không may
Để yêu em mang lấy chua cay
Anh chiếc ga nhỏ cho chuyến tàu em qua
Bước lang thang như kẻ điên cuồng
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Vẫn lang thang như kẻ không nhà
Biết đi đâu đêm dài bơ vơ
Muốn quên em, mới lang thang
Biết đêm nay, về nơi đâu?
Bài hát là nỗi buồn, tuyệt vọng của người con trai khi mất đi tình yêu. Vì muốn quên đi nỗi buồn tuyệt vọng trong tình yêu mà người con trai chọn cách đi lang thang, lang thang như kẻ điên khùng, như kẻ điên cuồng và như kẻ không nhà, đó là tâm trạng đi trong mờ hồ, vô định như người mất trí, đi như kẻ tha phương không biết mình đi đâu về đâu, đi để quên đi nỗi đau, cho lòng vơi bớt nghĩ suy.
Từng giai điệu, từng câu ca như gieo vào lòng người nghe sự da diết của nỗi buồn, phải chi ngày xưa em đừng thề trong cuộc đời yêu mãi anh thôi, phải chi ngày xưa em đừng thề trong cuộc đời yêu chỉ anh thôi thì bây giờ anh đâu phải đau buồn, tuyệt vọng như thế này, để rồi đêm nay anh lang thang biết về nơi đâu.
Lưu Hương.