Em đã biết cong môi từ chối những điều anh muốn nói
Em đã biết xa lâu thì nhớ, lần lửa chi mắc cỡ
Ôi nụ cười, mắt liếc chua ngoa
Ta về bên ấy buồn ba bốn ngày, buồn ba bốn ngày.
Em đã biết phố đông nhiều ngõ, đường yêu đương trắc trở
Ai lắt léo chi từng câu nói, cho ngày sau nên nỗi.
Để bây giờ chim cá bặt tăm
Ta về bên ấy buồn năm sáu ngày, buồn năm sáu ngày.
Xưa đội nắng chung đường lá đổ, tim trai tơ nín thở
Biết bao giờ gặp lại em yêu, lòng bất chợt buồn thiu
Chuyện tưởng đã nhiều năm xa lắm, bỗng tràn đầy trong mắt
Xào xạt đưa chiếc lá bay xa, ngồi mà nhớ người ta
Anh đã biết yêu đương từ đó, mà ngại không dám nói
Để bây giờ chim cá bặt tăm, ta về bên ấy buồn xong vẫn buồn.
Ngại ngùng – Một nhạc phẩm rất đặc sắc của nhạc sĩ Quốc Dũng, phổ từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Xuân Kỳ. Dĩ nhiên người truyền tải bản nhạc lần đầu đến người nghe và đưa bản nhạc trở thành một bài hát được yêu thích và phổ biến rộng rãi, không ai khác ngoài nữ ca sĩ Bảo Yến – vợ nhạc sĩ Quốc Dũng.
Trong thập niên 80 – đầu thập niên 90, giọng ca trầm đục rất đặc biệt của cô Bảo Yến, nàng ca sĩ dân Cần Thơ, gốc Huế, hầu như chiếm lĩnh thị trường băng nhạc.
Bài hát này được viết sau 75 nhưng lại mang âm hưởng của thời vàng son ngày trước, tôi rất thích thú điều này.
Trọng Văn.