Về Ca Khúc “Đưa Em Vào Hạ” Của Nhạc Sĩ Trầm Tử Thiêng
. Mùa hè năm nay em đi đâu ?
. Anh sẽ đưa em về với những vùng trời quê – hương để biết yêu, biết buồn, biết sống với những ý – tình đất nước.
. Mùa hạ chan – chói nắng vàng
Mùa hạ với những phiên trời trong xanh
Mùa hạ mới một trời phượng đỏ
. Anh sẽ đưa em vào hạ, mở cho em một chân – trời …
. Đưa Em Vào Hạ sẽ gặp gỡ quý bạn yêu nhạc vào Mùa Hè Năm Nay.
Ở trên là một vài dòng giới thiệu về ca khúc Đưa em vào hạ của cố nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, bài hát này được ông sáng tác vào năm 1967, và từ đó đến nay nó luôn được giới yêu nhạc ưa thích …. lời bài hát với những ca từ thật đơn giản nhưng rất da thiết và lôi cuốn người nghe qua từng câu từng chữ trong từng đoạn nhạc. Phải nói rằng ông Trầm Tử Thiêng này như là một thầy phù thủy đã phù phép vào bài hát vậy, khiến chúng ta như nhập tâm và đang sống lại một thời binh lửa khó quên ấy …..
Những mơ ước đơn giản của những con người thời chiến nghe sao mà da diết quá …. Ôi, anh muốn dẫn em rời phố chợ vài ngày, để đưa em vào miền xa của những vùng rừng thiên xanh thăm thẳm, nơi những người lính đang làm tròn nghĩa vụ với quê hương đất nước. Đưa em qua những vùng đất lở, sông bồi, để thăm lại những người bạn cũ, vì lời thề ra đi gìn giữ non sông mà mãi vẫn còn biền biệt chưa về. Đưa em đến nhìn giòng sông định mệnh chia đôi sơn hà, còn gì nữa đâu mà đau đớn khi chiều tàn bên bờ sông, ngóng về em mà nhớ mà thương da diết. Anh cũng thương bước chân em nơi quê nhà đang ngóng chờ anh trong điêu tàn vì cuộc chiến, lặng nhìn em bước đơn côi mà anh chỉ biết bồi hồi trong câm nín. Anh hứa dù mùa hạ này có qua thật mau đi chăng nữa, anh cũng sẽ về thăm em và đưa em đến cuối con đường quê hương của tụi mình, mong em hãy thương những người giết giặc ngày đêm ….
Ca khúc Đưa em vào hạ này rất thành công qua giọng của ca sĩ Duy Khánh, nhưng Chế Linh, Trường Vũ, Mạnh Quỳnh, Giang Tử …. và đặt biệt là sau này có ca sĩ Bảo Yến hát cũng hay đâu có kém …
Mùa hè năm nay anh sẽ đưa em rời phố chợ, đôi ngày
Qua miền xa, mà nghe rừng thiêng gọi lá
Tiếng nỉ tiếng non, khi chiến trường nằm im thở khói
Đứa bé nhìn cha đang chờ giặc dưới giao thông hào
Tìm về xa xôi em sẽ thương những vùng đất lở sông bồi
Bạn bè em giờ đây người sương người gió
Chí cả trót mang nên chẳng cần về thăm trường cũ
Có đứa từ lâu nay vẫn còn đi biệt chưa về
Quê hương đau, nắng hạ cũng buồn
Nước sông ngăn đôi sơn hà còn gì em còn gì đâu
Mùa hạ qua mau đi nữa đi, anh trên con đường quê hương mịt mùng
Thương những chiều nắng dọi bờ sông
Mùa hè năm nay anh sẽ ru em tròn giấc ngủ trên ngàn
Em nằm mê mà nghe niềm tâm sự réo
Trăm họ ước mơ mơ mái nhà chiều khói lửa ấm
Lứa tuổi tròn hai mươi tìm lại những đêm ân tình
Mùa hè năm nay anh sẽ đưa em vòng khắp cả hý trường
Nghe người ca bài ca lời thương lời nhớ
Chén tiễn chén đưa cho rã rời một đêm hẹn ước
Rước áo tìm vui nơi chiến trường có bạn có thù
Thương em đi gót nhẹ chân mềm
Bước trên quê hương điêu tàn
Lặng nhìn em bồi hồi thêm
Dù hạ qua mau anh vẫn đưa em cuối con đường quê hương bùn mềm
Thương những người giết giặc ngày đêm.
Nhật Hà.