Ca Khúc “Các Anh Về” Của Nhạc Sĩ Hoàng Thi Thơ

0 12.762

“Anh đi một sáng Thu buồn
Xao xuyến thôn nghèo và vườn rau níu tay anh
Vườn khoai níu chân anh ngẩn ngơ bao lòng.

Anh đi, trai gái mong chờ
Mưa sớm sương chiều giây phút mỏi mòn tin anh
Đêm buồn vạt kêu canh gió lùa lều tranh.

Hôm nay tin các anh về
Thôn xóm vui mừng và ngàn chim hót líu lo
Người em ngỡ giấc mơ bèn ra con đò.

Bâng khuâng đón các anh về
Nước mắt lưng tròng khi tiếng cười dậy đôi môi
Tin lành từ xa xôi sưởi nồng lòng tôi.

Anh ơi anh ơi!
Biết rằng đời là tranh đấu
Xóm làng hận thù khắc sâu bao lâu
Nhưng đôi mắt ai, mỗi lần nhìn nắng Thu buồn
Mối sầu về chiếm tâm hồn bơ vơ.

Anh ơi anh ơi!
Ngóng chờ từ chiều Thu ấy
Ngóng chờ từng giờ bóng mây bay qua cho ta tin xa
Bóng chàng từ núi non ngàn
Bóng chàng từ chốn phương nào xa xôi.

Hôm nay một sáng Xuân hồng
Đón các anh về, từng đàn em bé ra sông
Mẹ già ngóng trông con, niềm vui trong lòng.

Hôm nay đón các anh về
Cô gái quên nghèo nghe tiếng thề ngày Thu xưa
Tâm hồn tựa câu thơ đi vào mộng mơ.”

Riêng tặng 2 anh: Hoàng Hữu Gia và Hoàng Hữu Lạc (*)

Đầu thập niên 50, NS Hoàng Thi Thơ (1929 – 2001) cho ra đời một nhạc phẩm mà sự yêu mến trong lòng giới mộ điệu lúc bấy giờ cho đến tận ngày nay vẫn chưa hề suy giảm.

Vẫn là thôn xóm nghèo với đàn em nhỏ líu lo, với người con gái lòng chất chứa “mối sầu về chiếm tâm hồn bơ vơ” và mẹ già mong tin con từ “chốn phương ngàn xa xôi”. Nhưng với việc chọn lọc ngôn từ một cách tài tình đã khiến cho con tim người nghe thổn thức theo từng lời hát. Khuya ngồi soạn bài để đăng vào sáng nay, nghe lại ca khúc này mà một lần nữa thấy nước mắt lại thấm ướt tự khi nào, mọi người ơi…

“Xao xuyến thôn nghèo và vườn rau níu tay anh, vườn khoai níu chân anh ngẩn ngơ bao lòng…”

Thương người trai ra đi vì thời cuộc, những cuộc chia ly cũng là lúc ly biệt không hẹn ngày về. Tim người ở lại thao thức lo lắng mong ngóng tin xa, cho đến ngày anh về là bao vui mừng vỡ oà trong “nước mắt lưng tròng” khi “tiếng cười dậy đôi môi” ngỡ như một giấc mơ đã ngày đêm mong đợi. Bỗng nhiên tôi nhớ đến câu hát:

“Bao thương nhớ từ độ anh vui bước quân hành
Nửa năm anh viết lá thư xanh bảo rằng: sẽ về phố phường
Mừng rơi nước mắt ướt thư người tôi thương.”
(Bóng Nhỏ Đường Chiều, NS Trúc Phương)

Nhưng thời chiến cuộc, anh về với em, rồi anh lại đi…
Rồi sẽ vẫn là một buổi sáng bịn rịn thôn nghèo níu bước chân người trai khoác áo chinh y, nhưng ta biết rằng anh đi vì tình yêu thương quê hương và chọn hi sinh tuổi đời vì lý tưởng. Và vì lẽ đó, trái tim người ở lại, cho đến mai sau vẫn luôn nhớ về anh, với tình thương và yêu mến vô bờ.

Cùng với thời gian, tin rằng rồi đây, sức sống, chứa chan yêu thương, đậm tình quê hương và các giá trị nhân văn giàu cảm xúc trong các nhạc phẩm của Hoàng Thi Thơ sẽ theo giai điệu, lan toả mãi vào lòng những con người đã-đang và sẽ yêu dòng nhạc quê hương này.

Thương mời đại gia đình Nhạc Vàng cùng thưởng thức lại nhạc phẩm CÁC ANH VỀ của NS Hoàng Thi Thơ một sáng bình dị và yên lành.

Chú thích: (*) là đề bút của NS Hoàng Thi Thơ được in trong tờ nhạc xưa. – Links nhạc và ảnh st nhiều nguồn.

Ban QT Nhạc Vàng Văn – Trọng – Thiên – Huy

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.