“Bao năm xuôi ngược khắp miền hành quân ngày đêm
Gian lao nhưng lòng vẫn nặng tình yêu núi sông
Cho nên nhiều khi biết người yêu nhớ trang thư vài câu làm tin thế thôi
Nàng hay trách hờn người tình biên ải
Bảo rằng: “Vì ai nỡ đành nhạt phai!”
Em ơi! Cho dù súng thù giờ đây lẻ loi…
Nhưng anh vẫn còn trách nhiệm vì dân dấn thân!
Nên thư của anh vẫn là thư lính trong đêm rừng sâu đèn sao sáng soi
Vài câu viết vội lời tình chân thành
Mong người em yêu thấu hiểu lòng anh…
Khi non nước còn giặc thù
Em chấp nhận lời nguyện: “đời trai dâng núi sông”
Bao ưu ái chuyện của lòng em nén đợi trùng phùng trên vùng quê hương.
Cho nếu yêu thương còn dang dở,
Và còn những ngày cách ngăn…
Em là Tô Thị nghìn đêm trông chồng xa ngoài chân mây,
Cầu mong cho người sử quý lưu danh…
Em anh yên lòng an phận người thương chờ mong
Mai kia thanh bình trở lại đời vui ấm thêm
Anh xin vì em đáp đền nhung nhớ
Nâng niu hồn em bằng trăm đắm say
Cỏ hoa chất đầy thuyền về bến mộng
Trên vùng yêu thương kết nụ tầm xuân…”
Ca khúc Thư Ngoài Biên Trấn (hay còn có tên khác là Lời Tình Viết Vội), một sáng tác của nhạc sĩ Giao Tiên như một lá thư tâm tình viết dưới ánh “đèn sao” giữ rừng sâu thương gửi về em – người con gái thường chịu nhiều buồn tủi vì ngăn cách, vì chờ đợi, vì lo sợ biệt ly vĩnh viễn. Người lính chiến trong thư nhắc qua cho em gái hậu phương biết rằng, dù chinh chiến miền xa nhưng vẫn không quên sự mong nhớ của em nơi quê nhà, vẫn tranh thủ thời giờ viết vội cho em mấy dòng yên lòng em. Và rồi anh bày tỏ trách nhiệm đời trai dâng núi sông để mong em hiểu và nén đợi ngày trùng phùng, để khi “mai kia thanh bình” xin nguyện vì em mà đáp đền bằng thuyền hoa về bến mộng yêu thương.
Nhiều người lầm tưởng bài hát này là sáng tác của cố nhạc sĩ Nhật Trường – Trần Thiện Thanh. Nhưng thật sự không phải, bài sáng này là sáng tác tác của Nhạc sĩ Giao Tiên. Cố Nhạc sĩ Nhật Trường – Trần Thiện Thanh chỉ là người thu âm đầu tiên thôi.
Ái Đan Biên Tập.
Neu cua Giao Tien tac gia da len tieng tu lau roi! Thuy Nga co lam chuong trinh cho Giao Tien.