Tùy Bút : Giọt Lệ Đài Trang

0 2.805

“Ngày xưa ai bán sữa đậu nành, ngày xưa ai đạp chiếc xe màu xanh….”

Nghe tiếng thằng con nghiêu ngao hát thấy cũng vui, chợt nhớ hồi sáng bên ly cà phê nghe ông bạn già nói về nhạc sỹ Châu Kỳ, một nhạc sỹ vào cuối đời đã sống ở Thủ Đức. Ông bạn già đã nói về Châu Kỳ với bài Giọt lệ đài trang thế này:

Ngày ấy khi còn ở Huế nhạc sỹ Châu Kỳ thầm yêu con gái vị Quan Thượng Thư nhưng tình không như ý. Tình cờ sau bao nhiêu năm ông gặp lại người xưa nhưng nàng công chúa ngày ấy bây giờ trông thê thảm quá… Nghĩ lại mộng tình ngày xưa mà tan nát:

“Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng ngày xưa ai quyền quý cao sang….
Tôi chính tôi ngày xưa đó cũng đèo bồng mơ người đẹp lầu quan…

 

Đã chọn thì phải chộp, cái anh chàng Châu Kỳ ngày xưa ấy dù chỉ mới tập tành ca hát đã mượn tiếng hát tỏ tình với người đẹp:

Rồi một hôm tôi gặp nàng, đem tiếng hát cung đàn với niềm yêu lai láng…

Ở cái tuổi thanh niên lúc nào cũng tràn đầy năng lượng đầy tự tin, đôi mắt cứ nhình thẳng lên mà bước. Cứ bày tỏ nỗi lòng của mình thì nàng sẽ hiểu thôi. Nhưng…

Nhưng than ôi quá bẽ bàng, bao tiếng hát cung đàn người chẳng màng còn chê chán…

Sụp đổ!!! Bao mộng tưởng tan thành mây khói! Xướng ca vô loài, dân gian sao mà ác thế? Với lời ca tiếng nhạc anh mong muốn mang lại niềm vui cho đời. Mong muốn mọi người tạm quên đi cái cực khổ, cơm, áo, gạo, tiền để vui sống. Vậy mà…Cú sốc đã mang nhạc sỹ tha hương vào miền nam và cũng trong chuyến phiêu lưu cuộc đời này ông đã cho ra đời biết bao nhiêu bài hát bất hủ.

Hay đâu dông tố lan tràn lên gác tía huy hoàng xiêu đổ theo nước mắt nàng…

Giật mình sao bao năm gặp lại, bao biến cố cuộc đời đẩy đưa, nàng kể cho anh nghe về cuộc đời sau bao năm. Hỡi ôi: Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng? Tiếc cho mình và cũng tiếc cho người, nếu chỉ là trong tâm tưởng thì cô công chúa ngày xưa ấy vẫn đẹp vẫn cao sang. Hình ảnh ngày ấy vẫn cứ theo chân nhạc sỹ Châu Kỳ phiêu bạt khắp nơi. Bỗng dưng mối tình dù trong mộng đã vỡ tan:

Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng. Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xưa đó… Ðến bây giờ phiêu dạt giữa trần gian.

Nàng đã có phần đúng khi không chọn anh nhạc sỹ ngày nào. Vẫn thênh thang vô lo, ung dung tự tại. Còn em nước mắt đã tuôn vì tiếc về ngày xưa đó… Dẫu thế anh cũng chỉ thoáng buồn, thương cho “Giọt lệ dài trang”.

Bạch Phan 

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.