Hoàn Cảnh Sáng Tác ‘Hái Hoa Rừng Cho Em’ Của Nhạc Sĩ Trương Hoàng Xuân
Hái Hoa Rừng Cho Em là một sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Trương Hoàng Xuân. Trong một lần gặp gỡ, ông đã kể cho tôi nghe hoàn cảnh sáng tác ca khúc này, và vì sao lại có câu “Hái trộm hoa rừng” :
“Ngày xưa, vào đầu thập niên 1960, khi đó tôi đi lính quân dịch. Thời gian đầu thụ huấn quân sự ở Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung người ta gọi là ‘Tân Khóa Sinh’. Khoảng thời gian này thường rất gắt gao với các tân binh mới nhập ngũ, lúc đó tập luyện phải thật nghiêm chỉnh. Ai mà lơ là, mất tập trung hay làm việc riêng mà các sĩ quan huấn luyện phát hiện được là bị phạt hít đất hay nhảy xổm ngay.
Thuở đó mới 20, 21 tuổi vào đời nên tôi rất mộng mơ, trong lúc tập luyện tôi thấy có nhiều cành hoa dại rất đẹp mọc trong các bãi tập ở quân trường, và tôi có suy nghĩ muốn hái về ép vào thư gửi cho người yêu. Tranh thủ lúc sĩ quan huấn luyện không để ý, tôi liền quơ tay hái một bông hoa bỏ ngay vào túi áo, để dành đó tối về ép vào thơ gửi cho nàng. Lúc đó, sợ bị phát hiện và sợ bị phạt vô cùng, cho nên vì thế ở đầu bài hát mới có từ ‘Hái trộm’ đó mà. Đó là hoàn cảnh để tôi sáng tác bài Hái Hoa Rừng Cho Em”.
Nhạc sĩ Trương Hoàng Xuân cũng nói thêm người yêu của ông thời đó có tên là Hoàng Ngọc Quyên và được ông đề tên trên phần tác giả của ca khúc để kỷ niệm. Ông có tâm sự thêm rằng, các ca sĩ hầu hết hát sai câu đầu của ca khúc chỗ ‘Hái trộm hoa rừng’ thành ‘Hái cụm hoa rừng’. Qua bài viết này cũng mong quý vị nếu có hát ca khúc này hãy nhớ đúng lời nhé.
Hái trộm hoa rừng về trao một người ngày xưa anh đã hứa
Màu hoa kỷ niệm tuy đã tàn úa, tâm tư vẫn dạt dào
Năm xưa lối này vẫn thường dìu em đi
Tàn cây năm trước anh khắc tên em
Còn xanh lá cành, ghi dấu kỷ niệm những ngày còn bên nhau
Ghế lạnh đá buồn, để em đợi chờ chiều xa xưa năm ấy
Vì anh lỗi hẹn cho em hờn dỗi, cho mi em nhạt nhòa
Anh ra đi rồi mới nhận được tin nhau
Hàng trăm thư viết anh gởi cho em
Ðời trai chiến trận, em biết lỗi hẹn có phải tại anh đâu
Tiền đồn heo hút,
Tinh tú quây quần nghe anh kể chuyện đời lính
Khi nao lỗi hẹn, em anh dỗi hờn lòng anh thêm xao xuyến.
Ngày đi anh chẳng được gặp em
Nhưng hứa sẽ tìm về tặng em đóa hoa yêu
Ðã bao lâu rồi cành hoa úa tàn mà ước mơ chưa tàn
Biết chuyện chúng mình,
Tình không nhạt nhòa mà xui cho ngăn cách
Chiều nay trở lại, trong tay mình nói: Ta yêu nhau trọn đời.
Anh đi em chờ, gối mộng dệt đêm thâu
Cành xưa anh viết anh khắc tên em
Chiều nay kết nhụy cho thắm men tình những người còn đi xa.
Phúc Ben.
hay quá, tôi rất thúch đọc những bài viết tìm xuất xứ như thế này. Rất cám ơn tác giả