Cảm Nhận Về Ca Khúc “Trang Nhật Ký” Của NS Hoàng Trọng

0 2.188

Giờ đây âm thầm bên trang nhật ký
Lắng xuôi tâm tư hoài mơ bóng ai xa mờ
Và im nghe thời gian đi ngỡ ngàng
Lòng vấn vương gì mà buồn khi bước sang ngang.

Một khi yêu dù xa nhau ngàn lối
Vẫn yêu trong tim và luôn nhớ nhau trong đời
Mà nay ơi giờ vu quy đến rồi
Nhật ký ôm vào lòng mà tiếc thương đầy vơi

Có đâu ngờ ai se duyên tơ
Ai làm cho tan giấc mơ
Lỡ mong chờ xuôi nên bơ vơ
Xuôi tình yêu ra hững hờ

Để nay duyên buồn đưa sang mùa cưới
Bước lên xe hoa còn ngơ ngác trông xa vời
Thầm buông câu biệt nhau trong cõi đời
Nhật ký năm nào đành lòng đốt thôi người yêu.

“Trang nhật ký” là một nhạc phẩm của nhạc sĩ Hoàng Trọng sáng tác trước 1975. Ông là một nhạc sĩ nổi tiếng, được mệnh danh là vua Tango, khi sáng tác gần 200 ca khúc chủ yếu theo thể điệu này. Tuy nhiên, “Trang Nhật Ký” là ca khúc hiếm hoi mà nhạc sĩ không viết theo thể điệu Tango. Nhạc phẩm là những lời tự nhủ của một người đau khổ vì tình, càng thêm nồng nàn hơn khi lời nhạc rất hay và mang đậm chất thơ.

Mở đầu bài hát là nỗi vấn vương và tâm tư buồn thương trước lúc bước sang ngang của người con gái dành cho tình yêu của mình nhưng không biết ngỏ cùng ai. Nên người con gái ấy chỉ còn biết gửi gắm bao tâm tư tình cảm của mình vào trang nhật ký, bởi từ trong nhật ký ấy là nơi đã gói ghém bao yêu thương, chứa đựng vô vàn những tình cảm, những kỷ niệm đã có trong tình yêu với người mình yêu.

Một lời khẳng định tình yêu bất diệt của người con gái “một khi yêu dù xa nhau ngàn lối, vẫn yêu trong tim và luôn nhớ nhau trong đời”. Yêu tha thiết, yêu say đắm trao tình yêu cho một người là vậy, nhưng có nỗi đau nào hơn khi yêu một người mà phải lấy một người mà mình không hề yêu , để giờ đây người con gái ấy chỉ biết “nhật ký ôm vào lòng mà tiếc thương đầy vơi”.

“Có đâu ngờ ai se duyên tơ, ai làm cho tan giấc mơ”, lời thầm trách cho tình yêu không vượt qua được số phận của người con gái mà đành lòng “xuôi” theo chấp nhận tơ duyên. Ôm nỗi đau buồn cho tình yêu của mình mà “bước lên xe hoa còn ngơ ngác trông xa vời” như tìm bóng hình ai quen thuộc để “thầm buông câu biệt nhau trong cõi đời”. Giây phút đau xót như xé lòng người cảm động cho tình yêu ấy. Nhưng cũng từ phút giây ấy mà “nhật ký năm nào đành lòng đốt thôi người ơi” vì nay tình yêu chúng mình đã đi vào quá khứ, sẽ trôi về miền dĩ vãng, nhật ký khép lại từ đây.

Trường Giang.

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.