Cảm Nhận Ca Khúc “Mối Duyên Quê” Của Nhạc Sĩ Khánh Băng

0 708

Trời đã se sợi chỉ hồng, để chúng ta nên vợ chồng.
Đồng ruộng xanh mênh mông trời đông
Nhà chúng ta ven hai bờ sông, có nhịp cầu đưa lối.

Mình đã yêu nhau từ thuở nào
Lời mến thương dâng trào ngọt ngào.
Kề vai nhau trăng lên bờ ao
Thề ước kia trăm năm đổi trao
Câu chuyện trầu cau.

Quê hương đẹp thế, nắng chiều trên quãng đường đê.
Một đàn em nhỏ nô đùa khi tan trường về.
Tuổi học trò trong trắng ngây thơ,
Tình là tình đẹp mối duyên quê.

Tiệc cưới vu quy thuyền kết hoa
Tràng pháo đưa em về một nhà.
Cùng niềm tin tương lai đời ta
Trọn kiếp yêu thương thêm đậm đà, không hề lìa xa.

Nhạc sĩ Khánh Băng có một gia tài đồ sộ những tác sáng hay thu hút những người yêu âm nhạc. Ông có nhiều sáng tác mang phong cách dân ca Nam Bộ ca ngợi về con người, phong cảnh mộc mạc, làng quê và những tình yêu đôi lứa đằm thắm chân thành. “ Mối duyên quê” một chuyện tình yêu giản dị của đôi lứa mới tuổi vào yêu của nhạc sĩ Khánh Băng đưa người nghe vào khung cảnh vui tươi trong ngày hạnh phúc nơi làng quê. Ông đã đưa những hình ảnh đồng ruộng, dòng sông, nhịp cầu, đường đe, nắng chiều thật gần gũi với đời sống sinh hoạt của người dân Nam Bộ nơi làng quê nghèo. Ca khúc này được ra đời trong cùng thời gian với bài hát Chờ Người, được ông viết trong khoảng thời gian mắt ông chỉ còn nhìn rõ khoảng 10 phần trăm, nên ông không thể nào viết ra giấy như bình thường được, cho nên ông có sử dụng một máy thu băng cầm tay, ông đọc lời bài hát vừa thu âm lại, ông nghe đi nghe lại mấy chục lần, chỗ nào không vừa ý ông xóa đi thu lại. Sau đó, ông nhờ người con trai kẻ nhạc và ghi hợp âm lại giúp.

Người ta thường nói “ duyên nợ là do trời định, có duyên có nợ mới đến được với nhau”. Thế nên, nhạc sĩ Khánh Băng đã viết nên câu chuyện tình đẹp viên mãn trong ca khúc “ mối duyên quê”.

“ Trời đã se sợi chỉ hồng, để chúng ta nên vợ chồng.
Đồng ruộng xanh mênh mông trời đông
Nhà chúng ta ven hai bờ sông, có nhịp cầu đưa lối.”

Con sông quê chảy dài xanh biếc, những nhịp cầu bắt ngang qua sông là hình ảnh bao tuổi thơ đac được gắn bó. Và nhịp cầu ấy cũng là nơi dẫn lối cho đôi ta gặp nhau. Nhà hai ta ở quen hai bờ sông, hằng ngày bờ sông là nơi chúng ta gặp nhau sẻ chia cùng nhau những nỗi niềm riêng. Đồng ruộng xanh mênh mông trời đông đẹp biết bao cảnh đẹp quê hương nơi câu chuyện tình ta bắt đầu.

“Mình đã yêu nhau từ thuở nào
Lời mến thương dâng trào ngọt ngào.
Kề vai nhau trăng lên bờ ao
Thề ước kia trăm năm đổi trao
Câu chuyện trầu cau.”

Ngày đầu mới lớn em đã gặp được anh mối tình chân quê thật thà và bao mong ước của tuổi hồng mới vào đời. Tình yêu đẹp đã vẽ nên bức tranh mái ấm gia đình hạnh phúc nơi quê nghèo. Tình yêu thương mang thêm vị ngọt ngào và tô thêm màu hồng cho mối tình đẹp của đôi ta nơi làng quê. Chúng ta cùng kề vai sát cánh lao động lo xây dựng gia đình nhỏ. Ngày lao động bắt đầu cùng nhau khi bình minh vừa lên đến khi trăng lên bờ ao thì đôi ta cùng kề vai nhau về. Mơ ước về chung mái nhà là niềm hạnh phúc lớn lao của nhiều đôi lứa yêu nhau. Thề nguyện trăm năm bên nhau, sắt son cùng nhau và vượt khó cùng nhau. Câu chuyện trầu cau se duyên tình nghĩa vợ chồng đưa đôi ta về chung một mái nhà.

“Quê hương đẹp thế, nắng chiều trên quãng đường đê.
Một đàn em nhỏ nô đùa khi tan trường về.
Tuổi học trò trong trắng ngây thơ,
Tình là tình đẹp mối duyên quê.”

Quê hương biết cao cảnh đẹp sông nước hữu tình. Ánh nắng ban chiều trên con đường đê cũng làm lòng ta xao xuyến. Chiều tan trường về đàn trẻ thơ nô đùa tíu tít bên bạn bè, tiếng cười rom rã làm rộn lên một gốc bức tranh đồng quê. Tuổi học trò ngây ngô, vô tư cứ vui vẻ bên bạn bè, cứ hồn nhiên đùa giởn mà không cần lo nghĩ. Tuổi học trò là quãng thời gian đẹp nhất. Khi ta bước ra khỏi lứa tuổi học trò cũng là thời điểm chúng ta đã lớn phải biết lo cho bản thân và nghĩ cho gia đình. Tuổi mới lớn ai cũng mang trong mình một trái tim nồng ấm của tuổi trẻ và tình yêu. Và mối tình giản dị nồng thắm ấy đã được se duyên trời định ở nơi quê hương bình yên.

“Tiệc cưới vu quy thuyền kết hoa
Tràng pháo đưa em về một nhà.
Cùng niềm tin tương lai đời ta
Trọn kiếp yêu thương thêm đậm đà, không hề lìa xa.”

Niềm mơ ước chân thành của cô gái quê đã thành hiện thực. Ngày vu quy của em cũng đến. Ngày em được kết duyên cùng nửa kia và được hai họ gia đình chúc phúc cho đôi uyên ương hạnh phúc trăm năm. Chiếc thuyền hoa nơi miền sông nước kết đầy hoa xinh cùng tràng pháo hoa rôn rã đưa em về nhà chồng. Em bước sang một cuộc sống mới bên mái ấm gia đình nhỏ. Niềm tin vào tình yêu, niềm tin vào lòng chung thủy sắc son sẽ giúp đôi ta cố gắng xây dựng gia đình. Chúng ta trọn kiếp yêu thương nhau ngày ngày tô thắm cho mối duyên quê một lòng không hề lìa xa. Cảm ơn trời se mối duyên quê mãi mãi bền lâu.

Ngọc Tuyền

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.