Về Ca Khúc ‘Đồn Vắng Chiều Xuân’ Của Nhạc Sĩ Trần Thiện Thanh
Đầu xuân năm đó anh ra đi
 Mùa xuân này đến anh chưa về
 Những hôm vừa xong phiên gác chiều
 Ven rừng kín hoa mai vàng
 Chợt nhớ tới sắc áo năm nào em đến thăm gác nhỏ.
Mùa hoa năm đó ta chung đôi
 Mùa hoa này nữa xa nhau rồi
 Nhớ đêm hành quân thân ướt mềm
 Băng giòng sông loang trăng đầy
 Lòng muốn vớt ánh sáng trăng thề viết tên em.
Đồn anh đóng ven rừng mai
 Nếu mai không nở, anh đâu biết xuân về hay chưa?
 Chờ em một cánh thư xuân, nhớ thương gom đầy
 Cho chiến sĩ vui miền xa xôi.
Hẹn em khi khắp nơi yên vui
 Mùa xuân ngày đó riêng đôi mình
 Phút giây mộng mơ nâng cánh hoa mai
 Nhẹ rớt trên vai đầy, hồn chới với
 Ngỡ giữa xuân vàng, dáng em sang.
Nhạc sỹ Trần Thiện Thanh viết rất nhiều ca khúc về mùa Xuân, và vì chính bản thân ông cũng là lính, nên nhạc Xuân của Trần Thiện Thanh thường hay diễn tả tình cảm, tâm tư cũng như những gian khổ của đời sống lính chiến trong quân ngũ …. tuy gian khổ nhưng vẫn luôn có một chút gì đó hy vọng tin tưởng vào một tương lai tốt đẹp.
Nhạc phẩm “Đồn Vắng Chiều Xuân” của NS Trần Thiện Thanh sáng tác khoảng đầu thập niên 60, là một tác phẩm hầu như bất cứ người chiến sỹ nào trong miền Nam đều biết, và là một trong những bài hát thường được trình diễn trên đài phát thanh và truyền hình trong những dịp Xuân về …
Thái Salem.