Đây xóm nghèo quê tôi khi nắng lên
Hương lúa ngọt tình quê thêm trìu mến
Đôi bướm vàng nhởn nhơ khi quyến luyến
Và cô gái làng ngẩn ngơ một tình duyên.
Bên luống cày đời vui đang nở hoa
Ôi ảo mộng đầu tươi sao đẹp quá
Chân bước về niềm vui dâng mái lá
Và nghe tiếng hò hát đưa duyên mặn mà.
Em bé thơ ơi, trên mình trâu nắng em ước mộng điều gì?
Cô hái dâu ơi, bên dòng sông vắng cô có buồn người đi?
Trên đường về quê hương
Nghe dạt dào tình thương
Cánh chim giang hồ vẫn trôi giữa trời
Bước chân lãng du ơi chỉ là mộng thôi.
Đây bóng dừa xanh xanh tôi mến thương
Chim trắng về em vui reo ngàn hướng
Kìa cổng làng hàng cao nghiêng nắng xuống
Đàn em bé đùa hát ca quên sầu thương.
No ấm về tình ta thêm thắm tươi
Bông lúa vàng nhờ tay anh cày xới
Đây nắng đẹp miền quê tươi sáng chói
Bừng lên xóm nghèo ấm êm bao cuộc đời.
Nắng sớm lên soi tươi sáng chân trời
Chào niềm vui mới
Xóm nghèo ơi!
Nắng Lên Xóm Nghèo, một sáng tác của nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ vào đầu thập niên 1950 lúc ông 15 tuổi, ông sáng tác để ca ngợi chính mảnh đất quê hương Bình Định của ông. Và khi ra đời ca khúc này đã lập tức tạo được tiếng vang giúp nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ nổi tiếng.
Theo tôi nghĩ, nếu thật sự ca khúc này sáng tác đầu thập niên 50 thì nó thuộc thể loại tiền chiến rồi. Nghe ca khúc này ta có thể cảm nhận được vẻ đẹp của miền nam Việt Nam ngày xưa, dân quê sống thanh bình ấm êm bên vườn cây ruộng lúa ….. bây chừ thì …. “lãng du ơi chỉ là mộng thôi.”
Thái Salem.