Còn đâu mùa thu, mặt hồ in nước bóng cô liêu
Lá vàng xe kết, đôi lòng chung hòa nhịp tình yêu
Bâng khuâng nhìn nhau, thầm trao nguyện ước đến mai sau
Chí trai đã trọn vẹn câu thề, tình mình hòa vui mối duyên đầu.
Đêm nay biên giới, gió mùa thu lạnh lùng người ơi!
Sao khuya lấp lánh, đâu làm sáng lại một khung trời
Là trai đất nước
Khi mình chưa trọn nợ núi sông
Chưa về cho tình còn nhớ mong, để người thương kể nốt chuyện lòng.
Ngày mai người ơi, khải hoàn chiến thắng khắp nơi nơi
Có thuyền neo bến, chim chiều không buồn vì lìa đôi
Mưa thu nhẹ rơi làm sao không ướt áo em tôi
Áo màu trinh vẹn tình mong đợi
Đời anh chỉ yêu có một người.”
“CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI” là một trong số những nhạc phẩm tuy ít được biết đến bằng vô số các nhạc phẩm để đời do Nhạc sỹ Minh Kỳ (1930-1975) sáng tác và hợp soạn cùng các nghệ sĩ khác như: Ai Nói Với Em; Anh Tiền Tuyến, Em Hậu Phương; Đà Lạt Hoàng Hôn; 13 Tuổi Lính, Tôi Đã Gặp; Chuyến Tàu Hoàng Hôn, Mưa Trên Phố Huế; Biệt Kinh Kỳ; Mấy Độ Thu Về; Sầu Tím Thiệp Hồng, Hạnh Phúc Đầu Xuân…
Tuy vậy, cá nhân tôi cảm nhận nét thơ đánh thức nguồn cảm xúc và lay động giác quan người nghe qua ca từ chọn lọc của ông vẫn không hề mất đi trong bài hát “CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI”
Những hi sinh thời chiến loạn không ngôn từ nào có thể kể hết, những gian khổ mà người khoác chinh y phải nếm trải giấy bút nào có thể dàn trải đủ đầy, nhưng chí trai giữ trọn phận với núi sông không ngăn họ cất bước ra tiền tuyến, dẫu có nhớ thương rồi cũng gác lại, nhưng khéo léo an ủi người thương nghĩ về những ngày quê hương còn lầm than để sẻ chia với mình – người “làm trai đất nước khi mình chưa trọn nợ núi sông”, và vẫn mong làm yên lòng người ở lại nơi hậu phương bằng hẹn ước ngày trở về. “Thầm trao nguyện ước đến mai sau chí trai đã trọn vẹn câu thề, tình mình hòa vui mối duyên đầu” vì “Đời anh chỉ yêu có một người.”
Thương mời đại gia đình mình cùng thưởng thức nhạc phẩm của Nhạc sỹ Minh Kỳ và dù cho có sống ở phương trời nào, chỉ cần còn mang dòng máu nước Việt trong tim, xin hãy tâm niệm lời nhạc sỹ:
“Là trai đất nước khi mình chưa trọn nợ núi sông chưa về.”
Vì nếu có một ngày nào đó “ai hỏi đến tên tôi” trong lúc khói lửa điêu linh thì mong ta có thể dõng dạc như người xưa mà nói :
Bạn ơi! Hãy nói “khoác chiến y rồi”
Người thư sinh ấy đã xếp bút nghiên
Giã từ trường yêu với bao nhiêu bạn hiền
Có về là khi nước non vui bình yên.
(Biệt Kinh Kỳ)
Thy Huỳnh.