Trong tình yêu ai cũng mong muốn yêu và được yêu, điều làm con người ta cảm thấy được trọn vẹn trong tình yêu đó là xây dựng hạnh phúc cả đời cùng người mình yêu. Thế nhưng có bao nhiêu mối tình được hạnh phúc khi yêu, rồi những cuộc tình dang dở để lại những xót thương cho bao người. Nỗi đau càng thêm chua sót khi chỉ là tình yêu đơn phương, một mình hướng về hình bóng người mình thương để lại bao thương cảm. Và thế những lời ca tiếng hát đã viết nên nỗi lòng của những câu chuyện tình, mang đến nhiều cảm xúc sâu đậm cho người nghe nhạc.
Ca khúc “Yêu một mình” một sáng tác mà nhóm Trịnh Lâm Ngân đã đưa người nghe nhạc vào tâm trạng trải lòng của một chàng trai nghèo một mình yêu đơn phương con gái nhà giàu. Có rất nhiều ca khúc viết về những chuyện tình buồn mang nhiều cảm xúc xót xa, vậy mà ca khúc “ Yêu một mình” còn thay lời tâm sự của những chàng trai thập niên 70 kể về câu chuyện tình ngang trái vướng phải sự giàu nghèo trong lối nghĩ môn đăng để kết thành đôi. Những chàng trai chí nam nhi phải đối mặt với lòng tự trọng, sự ái ngại vì mình nghèo sợ không đủ khả năng để bày tỏ tấm chân tình rồi một mình ôm thương nhớ, lặng lẽ xa cách người mình yêu.
“Nhà em có hoa vàng trước ngõ
Tường thật là cao, có cây leo kín ngoài.
Nhà anh cuối con đường ngoại ô
Vách thưa đèn dầu thắp, gió lùa vào từng đêm.”
Mở đầu vào ca khúc người nghe đã cảm nhận rõ sự ngăn cách giữa giàu và nghèo. Nhà em rực rỡ giàu sang tường cao có cây leo kín ngoài, hoa vàng giăng trước ngõ sang đẹp như thế thì lối nào cho anh vào. Nhà anh thì vách thưa đèn dầu thắp qua đêm thế sao dám trèo cao nhìn vào nàng khuê các. Từng đêm em sống trong sự ấm áp cửa kín cao tường, còn anh nhà tranh vách lá ngồi đón từng cơn gió lùa vào. Trái ngang hai số phận rồi tình yêu sao dám ngỏ lời cùng ai?
“Tuổi em cũng như hoa mới nở.
Vạn người thầm mong được đưa đón chân em.
Xót xa anh còn trắng tay hoài.
Sách đèn nợ chưa dứt, nên lận đận truân chuyên.”
Con gái mới lớn được ví như hoa mới nở, vì sắc đẹp tinh khiết đến nao lòng người, những con ong bướm đua nhau săn đón. Tuổi em xinh như hoa chớm nở, vạn người yêu thương thầm mong được đưa đón chân em, cô tiểu thư nhà giàu sang. Xót xa cho hoàn cảnh anh trai nghèo vẫn còn trắng tay thì làm sao dám sánh bước cùng em. Đời trai thư sinh còn nặng lòng đèn sách, nợ chữ công danh mong lo tương lai thoát khỏi kiếp nghèo. Anh cũng muốn bày tỏ tấm chân tình theo chân em trên mọi nẻo đường nhưng vì tay trắng nên đành lặng thinh, đường tình duyên vẫn truân chuyên lận đận trước gia cảnh còn vướng nghèo.
“Đôi ta đứa đầu sông cuối sông
Bao nhiêu cách trở mình em ơi!
Đôi khi thấy lòng mình bâng khuâng
Muốn ngỏ lời cùng ai, nghĩ rồi câm nín hoài.”
Mối tình “ đầu sông – cuối sông” đâu chỉ lần đầu được các nhạc sĩ đưa vào bài hát trữ tình, vậy mà khi mối tình “ đầu sông – cuối sông” trong ca từ bài hát “ Yêu một mình” lại mang tâm tư người nghe nhạc vào một cung bậc cảm xúc dạt dào xót thương. Mong ước có được mối tình đông đầy yêu thương, cùng nhau xây đắp tương lai hạnh phúc mai sau, cớ sao tình anh vẫn còn hoài trắc trở bởi chữ sang hèn, nên mãi đành câm nín. Xót xa cho một tình yêu đơn phương, chàng trai thư sinh nghèo mãi không dám tỏ tường tình cảm cùng cô em gái lầu son.
“Chiều nao pháo bay đầy trước ngõ.
Tạ từ thơ ngây, Giáng Hoa đi lấy chồng.
Đường quen bỗng bây giờ buồn tênh
Mỗi khi chiều dần xuống, thấy lòng mình ngẩn ngơ.”
Nỗi đau chua xót lặng nhìn người mình yêu đi lấy chồng. Nếu như trước đây mình ngỏ lời yêu cùng Giáng Hoa thì chắc bây giờ mình không nhiều tiếc nuối như bây giờ. Tiếng pháo vang lên tiễn em lên xe hoa, xác pháo đỏ bay đầy trước ngõ mà con tim anh vụn vỡ tự thương cho mối tình thầm lặng. “Giáng Hoa đi lấy chồng” là tên cô gái anh thầm thương mến, con đường thân quen để được chạm mặt em giờ vắng lặng buồn tênh, để rồi mỗi khi chiều xuống ngẩn ngơ ngóng trong bóng hình ai đã xa vắng.
“Ngày xưa tiếc sao mình không ngỏ
Để rồi chiều nay mình đâu thấy cô đơn.
Ván kia bây giờ đóng thuyền rồi
Có còn chi đâu nữa, thôi đành hẹn trong mơ.”
Luyến tiếc vì không dũng cảm nói lời yêu cùng người, giờ đây chàng trai ngậm ngùi buồn thương cho mối tình đơn phương. Cô đơn một mình thương nhớ về bóng hình em, lòng trống vắng mỗi khi nhớ về em. Phận gái có chồng như ván đã đóng thuyền, thôi đành lỡ hẹn ôm mộng vào giấc mơ. Giờ đây có tiếc nuối cũng là anh yêu một mình, bao thương nhớ vô vàn xin gửi về em!
Ngọc Tuyền