Hè về rồi đây tâm hồn xuyến xao
Nhắc đến biệt ly thương cảm nỗi sầu
Tiếng ve nức nở chan chứa
Sân trường còn lại hai đứa
Cầm tay nhau nói nhiều cũng buồn.
Ngoài trời phương rơi trong lòng vấn vương
Nhớ những bạn thân chung một mái trường
Biết bao kỷ niệm mang đến
Thương rồi một tà áo tím
Dù xa nhau nhớ đừng lãng quên.
Mai đây cách biệt nỗi buồn này ai biết
Thấy phượng rơi khóc thầm
Rưng rưng tiếng lòng như ve ru não nùng
Tình này riêng lạnh lùng.
Một ngày biệt ly trăm ngày nhớ nhau
Nuối tiếc cuộc vui ân tình phút đầu
Nếu ai đã từng rung cảm
Đôi lần nhặt màu hoa thắm
Lòng bâng khuâng biết mình đã yêu.
Nhạc sĩ Thanh Sơn, cây bút tài ba chuyên viết về hai chủ đề chính, nét đẹp quê hương miền Tây Nam bộ và những chuyện tình tuổi học trò trong những giây phút chia tay đầy lưu luyến, về mái trường và những cây phượng vĩ đỏ thắm sân trường. Ca khúc “Nỗi buồn hoa phượng” là một trong những ca khúc nổi tiếng ông viết về mùa Hè. Tiếp theo ông viết loạt các ca khúc Lưu bút ngày xanh, Ba tháng tạ từ, Hạ buồn, Thương ca mùa Hạ để kể về những giây phút chia tay đầy lưu luyến của tuổi học trò. Thương ca mùa Hạ là một hợp soạn của Nhạc sĩ Thanh Sơn – Bảo Thu trước năm 1975. Thương ca mùa Hạ một ca khúc viết về tâm tư tình cảm của những tà áo trắng đầy vấn vương khi sắp phải rời xa mái trường, bạn bè gửi lại đó một mối tình học sinh. Ca khúc có giai điệu nhẹ nhàng nhưng bay bỗng như đang kể chuyện cho người nghe theo từng khung bậc cảm xúc.
Xuân qua Hạ đến là quy luật của tự nhiên. Xuân mang cho ta bao sắc hoa đua nở, những tình yêu thương nồng thắm, nhưng rồi cũng đến lúc Xuân đi nhường lại không gian đất trời cho Hạ. Hè mang sắc tím hoa bằng lăng, phượng nở đỏ rực cả khung trời, tiếng ve kêu rền vang. Thế nhưng hè về cũng là lúc các cô cậu học trò phải nói lời chia tay với mái trường, thầy cô và bạn bè. Có một nỗi niềm mang tên mùa chia tay!
“Hè về rồi đây tâm hồn xuyến xao
Nhắc đến biệt ly thương cảm nỗi sầu
Tiếng ve nức nở chan chứa
Sân trường còn lại hai đứa
Cầm tay nhau nói nhiều cũng buồn.”
Hè đến mang bao cảm xúc cho lứa tuổi học trò. Những tâm hồn trong tà áo trắng rồi cũng đến lúc bùi ngùi xao xuyến vào những giây phút chia tay. Sự biệt ly thương cảm của tuổi học trò nó không nồng nàn bi thương như những mối tình đậm sâu mang cả cuộc đời ra đánh đổi, mà nó chất chứa những cảm xúc yêu thương thơ ngây thuở ban đầu mới vào đời. Tiếng ve mùa hè kêu vang mang tiếng lòng của cô cậu học trò gửi cho các bạn thân thương. Giờ biết nói gì đây khi mùa hè đã về giây phút biệt ly cũng đến. Sân người vắng chỉ còn hai đứa, bao nhiêu chuyện muốn nói cùng nhau nhưng sao chỉ có nỗi buồn.
“Ngoài trời phương rơi trong lòng vấn vương
Nhớ những bạn thân chung một mái trường
Biết bao kỷ niệm mang đến
Thương rồi một tà áo tím
Dù xa nhau nhớ đừng lãng quên.”
Hoa phượng như một linh hồn của mùa hè màu hoa học trò. Cứ hè về thì phượng nở khắp mọi nơi. Màu đỏ thắm rực rỡ đẹp đến thế nhưng lại mang đến nỗi buồn man mác cho tuổi học trò, cho những ai đã từng trãi qua tuổi học trò ngồi nhớ lại những kĩ niệm dưới mái trường thân thương năm nào. Những cánh phượng rơi mà đông đầy đông đầy vấn vươn tuổi áo trắng tinh khôi. Nhớ những kỷ niệm cùng bạn thân trên ghế nhà trường dù sau này có xa nhau mỗi đứa một nơi theo ngã rẽ cuộc đời cũng xin đừng lãng quên nhau.
“Mai đây cách biệt nỗi buồn này ai biết
Thấy phượng rơi khóc thầm
Rưng rưng tiếng lòng như ve ru não nùng
Tình này riêng lạnh lùng.”
Trong phút giây chia tay thời áo trắng, mỗi cô cậu học trò mang riêng cho mình những tâm trạng, nỗi buồn khác nhau. Mai đây cách biệt trên những lối đi riêng với môi trường cuộc sống mới, nhưng trong trong giây phút chia tay này đây nỗi buồn ai hiểu. Cảnh vật nói thay tâm trạng người, nhìn cánh phượng rơi trong sân cũng làm não lòng người học trò, tiếng khóc giấu vào lòng. Tiếng ve kêu thay tiếng lòng , rưng rưng nhìn tình cảm thời học sinh nơi gửi lại nơi đây mái trường đầy ấp kỷ niệm.
“Một ngày biệt ly trăm ngày nhớ nhau
Nuối tiếc cuộc vui ân tình phút đầu
Nếu ai đã từng rung cảm
Đôi lần nhặt màu hoa thắm
Lòng bâng khuâng biết mình đã yêu.”
Tiệc vui nào cũng phải tàn, cuộc vui nào cũng phải đến lúc xa nhau. Sau bao năm tháng vui vùng nhau dưới một mái trường rồi đến lúc phải chia tay nhau kết thúc tuổi hồng thời học sinh. “ Một ngày biệt ly trăm ngày nhớ nhau”_ một nỗi buồn sâu đậm trong lúc xa nhau, giờ đây chỉ còn những tiếc nối cuộc vui tình học trò. Những rung cảm đầu đời tuổi học sinh trong cung bậc bâng khuâng nhìn màu phượng đỏ rực khắp sân trường , thoáng qua nhặt cánh phượng thắm rơi chợt nhận ra mình đã yêu_tình yêu tuổi học trò!
Lê Ngọc.