Cảm Nhận Ca Khúc “Biết Đến Bao Giờ” Của Nhạc Sĩ Lam Phương

Lam Phương là một người nhạc sĩ thiên tài với nhiều ca khúc được ông mang tâm tư về một mối tình đơn phương, một nỗi lòng suy tư mơ tưởng về người mình đang thầm yêu. Các tình khúc của ông thường in sâu trong lòng khán thính giả nghe nhạc với những câu chuyện tình yêu nồng cháy của tuổi trẻ mặc dù đâu có vẫn có những luyến tiếc thương cảm. Hai ca khúc Biết Đến Bao Giờ và Em Là Tất Cả mang nặng nỗi cô đơn của một người mong mỏi được người mình thầm yêu sẽ hiểu được tình cảm sâu đậm và rồi sự mong đợi được đáp lại lời yêu trong vô vọng.

Có một số tài liệu cho hay ca khúc Biết Đến Bao Giờ được nhạc sĩ Lam Phương viết dành tặng ca sĩ Minh Hiếu. Đây là ca khúc viết cho mối tình đơn phương của ông với nữ ca sĩ. Khi đó, ông và cô ca sĩ thường ở cạnh nhau trong những buổi lưu diễn dài ngày với Biệt đoàn văn nghệ trung ương đến những nơi đóng quân xa xôi. Ca sĩ Minh Hiếu được nhiều người nhận xét rằng cô được sở hữu nhan sắc mỹ miều sang trọng và chất giọng trầm ấm cao vút. Kỹ năng biểu diễn trên sân khấu của cô rất được khán giả yêu mến. Lúc này có rất nhiều thanh niên đem lòng yêu thương cô ca sĩ tài giỏi và nhan sắc tuyệt đẹp trong đó có nhạc sĩ Lam Phương.

Biết Đến Bao Giờ một ca khúc trữ tình về mối tình đơn phương của một người đang khao khát có được tình yêu từ người mà mình thầm thương từ bấy lâu nay. Dù lòng đã tỏ bày “ Ta yêu nhau đi thôi” nhưng tình yêu một mình vẫn nhiều sầu muộn. Đã quen biết từ rất lâu nhưng đôi ta vẫn chưa chạm được chữ “tình” làm lòng anh hiu quạnh nghĩ về cuộc đời như vạn ngày sầu.

“Đời là vạn ngày sầu biết tìm vui chốn nào
Ta quen nhau bao lâu nhưng tình đã có gì đâu
Nhiều khi anh cũng muốn biết bao giờ sẽ có tình yêu
Cho lòng không thấy quạnh hiu khi núi rừng buông xuống tịch liêu.”

Khi tình yêu không được đáp trả con người ta như hụt hẫng, thất vọng với mọi thứ xung quanh. Nỗi sầu muộn bao quanh lấy không gian tâm hồn đang trú ngụ, không nhìn thấy được những niềm vui mà cuộc sống ban tặng. Mở đầu ca khúc người nghe cảm nhận ngay nỗi buồn của người viết “Đời là vạn ngày sầu”, thời gian không phải là thước đo của nỗi buồn nữa mà chuỗi ngày vô tận nỗi buồn mà không một ai hiểu được tấm lòng suy tư đang hướng về một bóng hình. Biết tìm vui nơi đâu khi đôi ta đã quen nhau từ rất lâu vẫn chưa tiến đến chạm được ngưỡng cửa tình yêu. Anh luôn theo đuổi tình yêu nhưng biết đến bao giờ anh mới có được tình yêu của em để lòng anh không còn cô quạnh và cảnh núi rừng cũng không còn tịch mịch cảnh hoang vắng.

“Dù đời mình còn dài nhưng ngày vui chóng tàn
Ta yêu nhau đi thôi cho mộng không vỡ thành đôi
Từ khi anh là lí.nh chi.ến ít về thăm ghé nhà em
Không còn nghe tiếng cười thâu đêm buồn ơi sao là buồn.”

Cuộc đời là chuỗi ngày dài thế sao nỗi buồn lại chiếm lấy đa phần, còn những ngày vui thì chóng qua nhanh không níu giữ được. Được gặp nhau cứ như là một cái duyên thế nên ta yêu nhau đi thôi, để tình yêu anh dành cho em không còn là những mộng mơ nữa. Rồi từ đây anh thanh niên mang tình yêu đơn phương ra đi làm nhiệm vụ của người trai thời loạn để bảo vệ quê hương, nên không còn nhiều lần ghé thăm nhà em. Trong những lúc trầm tư một mình anh đã không còn nghe tiếng em cười, không được nhìn thấy nụ cười duyên của em, anh lại thêm buồn và nhớ về em.

Tranh vẽ : Biết Đến Bao Giờ của thi sĩ Hà Anh.

“Ôi ước mơ nhiều cũng thế thôi
Đời chỉ là bạn cùng sương gió
Nghe gió đêm từng cơn ru cô đơn
Biết chăng trong đêm nay
Chi.ến chinh đem thân trai nơi rừng sâu
Đời chỉ ân á.i với cánh thư hồng ấp yêu.”

Ước mơ cũng chỉ là mơ ước, dù nhớ thương nhưng cũng chỉ là niềm mơ ước của riêng anh thôi. Giờ đây anh một mình làm bạn với sương gió phong trần, từng đêm nơi rừng sâu bước chân anh được từng cơn gió đêm ru êm đềm để vơi bớt lòng cô đơn. Những lá thư hồng đầy ấp lời yêu thương chỉ có mình anh trân quý, ân ái với niềm tin yêu cho bản thân. Nỗi lòng vẫn đầy tâm tư thương nhớ về một người.

Rừng là rừng chập chùng, giá lạnh trai chi.ến trường
Đêm nay xa quê hương xa lìa tiếng nói người thương
Ngày anh lên đường chi.ến đấu hoa lòng đã chớm tình yêu
Nhưng chờ đâu thấy người anh yêu chờ đến Xuân về chiều.

Lên đường bảo vệ cho đất nước khi trong lòng đã có tình yêu, đôi mắt đã có bóng hình để hướng về. Xa quê hương ra đi gìn giữ đất nước, có những ngày trong rừng sâu thẳm, cái giá lạnh nơi rừng sâu bao lấy người trai làm nỗi cô đơn trong lòng càng thêm buốt giá. Giờ đây một mình anh nhớ về em, nhớ thương em và xa lời những tiếng nói em. Anh vẫn đợi chờ người anh yêu nhưng anh phải chờ đến bao giờ hay anh chờ tận Xuân về chiều mà vẫn một mình anh chờ. Biết đến bao giờ anh sẽ chờ được em mở rộng tấm lòng.

Ruby

Comments (0)
Add Comment