Vĩnh Biệt Thi Sĩ Tường Linh, Tác Giả Bài Thơ : Năm Cụm Núi Quê Hương

Kính thưa quý vị, ban quản trị Nhạc Vàng vừa nhận được tin thi sĩ Tường Linh vừa qua đời vào ngày 5/2/2021 ở Bình Thạnh, SaiGon. Hưởng thọ 91 tuổi.

Nhà thơ Tường Linh có tên thật là Nguyễn Linh, ông sinh ngày 12/12/1931, tại làng Trung Phước, huyện Quế Sơn (nay là Quế Trung, Nông Sơn), tỉnh Quảng Nam. Ông xa quê từ năm 1954, ra sống ở Huế, Quảng Trị. Đến năm 1956 vào ở hẳn tại Sài Gòn cho đến nay. Trước năm 1975 ông làm báo tại Sài Gòn, từng có thời gian phục vụ trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa.

Tường Linh sáng tác rất nhiều từ những năm 1950, nổi tiếng với những bài thơ về tình yêu quê hương đất nước. Ông thuộc lớp các thi sĩ Quảng Nam xuất hiện vào những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Pháp. Bài thơ “Chị Điện Hòa” (1950) và “Năm Cụm Núi Quê Hương” (1954) của ông được nhiều người thuộc lòng, mãi cho đến nay.  Đó là loại thơ kể chuyện, rất phù hợp với điều kiện lịch sử-xã hội vào thời điểm ấy. Ngoài ra chúng ta còn có thể nói đến như một số ca khúc như : Một Sớm Mai Về (Thơ Tường Linh, Nhạc Miên Đức Thắng), Một sớm mai về (Thơ Tường Linh, Nhạc Trầm Tử Thiêng). Một số tập thơ của ông đã xuất bản:

– Thơ Tập Làm Thuở Nhỏ (in thạch bản tại Tam Kỳ, 1950)

– Mùa Đi (in thạch bản tại Bồng Sơn, 1953)

– Mùa Hoa Cải (in tại Huế, 1955)

– Mây Cố Quận (NXB Tao Đàn, Sài Gòn, 1962)

– Nghìn Khuya (NXB Tao Đàn, Sài Gòn, 1965)

– Thu Ơi Từ Đó (NXB Tao Đàn, Sài Gòn, 1972)

– Giọt Cổ Cầm (NXB Đà Nẵng, 1998)

– Về Hỏi Lại (NXB Đà Nẵng, 2001)

– Thơ Tường Linh tuyển tập (NXB Văn Học, 2011)

Bài thơ: NĂM CỤM NÚI QUÊ HƯƠNG
Tác giả : Tường Linh

“Anh thương binh trở về nguyên quán
Một bàn tay vĩnh viễn gửi sa trường
Anh trở lại, với bàn tay còn lại
Vẫy vẫy chào Non Nước (1) quê hương.

Quê hương anh mây dăng đèo Hải (2)
Chiều ấu thơ êm ả câu hò
Nước mấy nguồn sông hẹn về cửa Đại
Ngũ Hành Sơn năm cụm núi xanh lơ

Anh lớn lên giữa bài ca châu thổ
Những mùa thu ngọt trái nam trân (3)
Biển xa lộng gió
Thuyền lưới đầy khoang cá trắng ngần.

Mẹ thường kể anh nghe
Chuyện mẹ cùng cha
Ngày xưa đôi lứa
Trai lành, gái đảm thương nhau

Bến nước sông sâu
Nhịp cầu, giếng xóm…
Cô gái mười lăm hái hoa, bắt bướm

Nắng sớm thêm vàng màu áo lụa Duy Xuyên
Cậu trai xóm dưới ngoan hiền
Đêm khuya khoắt học bài bên bếp lửa.

Ngoại già thương “hai đứa”
Ngoại già cho lấy nhau
Vài buồng cau, mấy liễn trầu

Đám cưới đi ngang bờ sông hoa gạo đỏ
Biển lộng, buồm khơi ăm ắp gió
Ngũ Hành năm cụm xanh xanh

Cha mẹ chỉ tay thề với núi:
Mỗi ngón tay ngang một cụm Ngũ Hành
Năm cụm núi không thể nào thiếu một
Năm ngón tay không thể chia lìa
Lời mẹ đều đều
Sương rụng vườn khuya.

Anh ra đi từ mùa thu quê hương bốc lửa
Rừng xa, xa rồi những lứa nam trân
Mẹ đã già và cha không còn nữa
Mây giăng mờ trên đỉnh Hải Vân

Chiều hôm nay anh trở về nguyên quán
Một bàn tay vĩnh viễn gửi sa trường
Mẹ già đón anh mừng vui, bỡ ngỡ
Mẹ khóc, mẹ cười… mái tóc rung hoa sương.

Không theo anh về bàn tay năm ngón
Nhưng về theo anh nghìn chiến công
Về theo anh: sông vẫn đầy mấy ngọn
Mùa vui chim ca, cá trắng, cam hồng…

Anh nhìn núi Ngũ Hành năm cụm:
Màu núi thêm xanh
Mất bàn tay, còn quê hương thắm thiết
Mỗi ngón tay dâng một cụm Ngũ Hành.

Niềm vui hiện tại
Bếp ấm ân tình
Anh chép sử thi, viết thư cho người yêu…
bằng tay trái
Đời vẫn xanh và núi vẫn xanh.”

(1) Non Nước: Tên hòn Thủy Sơn và cũng là tên một làng cũ tại Ngũ Hành Sơn
(2) Đèo Hải Vân
(3) Nam trân: trái bòn bon

Bài Thơ : QUÊ HƯƠNG
Tác giả : Tường Linh

Ngoài ấy bây giờ chưa nắng lắm
Nhiều hoa gạo đỏ nở bên sông
Tháng giêng có tiếng chim tu hú
Khung biếc trời mai én liệng vòng

Mực nước vơi nhiều từ tháng chạp
Bờ sông hiện rõ bóng lau xanh
Nghiêng nghiêng bãi cát viền quê ngoại
Xóm bến dàn xa khuất lối quanh

Núi võ vàng mong ai nhớ ai
Tỉ tê lệ suối buồn đêm dài
Người đi từ mấy phương trời thẳm
Núi biết sao chia nỗi cảm hoài?

Ngoài ấy giờ đây mùa gió mùa
Xiêu xiêu quán nhỏ bên đường trưa
Vườn cau của mẹ hoa cau rụng
Giọt sáng rơi dường giọt nước mưa

Nhà ta dựng lại trên nền cũ
Một bức tường rêu kỷ niệm mờ
Tường đứng mang linh hồn thuở trước
Chở che hai mái lá bây giờ

Bóng mẹ vào ra lối ngõ quen
Tóc sương dần xoá tóc màu đen
Nhớ con xa nhẩm lời kinh nguyện
Khuya nối nghìn khuya một ngọn đèn

Ngoài ấy… (nghe như xa cách lắm!)
Mà thành xa cách cố hương ơi!
Mỗi chiều ánh điện loang đầu phố
Trông chuyến tàu ra lại ngậm ngùi…

1963

___________________________________
Ban quản trị Nhạc Vàng rất đau lòng về sự ra đi đột ngột của thi sĩ Tường Linh. Xin chân thành gửi lời chia buồn với gia đình và cũng như nguyện cầu cho thi sĩ Tường Linh sớm vãng sanh cõi vĩnh hằng ….

Comments (0)
Add Comment