Đợi hai ba năm nữa
Quê mình thôi khói lửa
Mời xuân đến với tôi
Giờ này còn nổi trôi
Riêng tôi xin từ chối
Mà xuân chán gì nơi.
Nàng xuân chán gì nơi
Xuân là của muôn người
Mặc tình xuân lã lơi
Xuân chẳng phải riêng ai
Xuân đi rồi xuân tới
Ngại rằng xuân kém tươi.
Hai mươi mấy tuổi đời
Ai đón ai mới
Tôi chưa muốn trao lời
Bản đàn xuân lã lơi
Tơ lòng đang rối
Xuân đến thêm buồn thôi.
Hai mươi mấy xuân rồi
Tôi vẫn đi hoài
Nghe như vắng tiếng cười
Chạnh vì non nước tôi
Đang còn lửa khói
Ôi xót xa đầy vơi.
Đợi hai ba năm nữa
Quê mình thôi khói lửa
Mời xuân đến với tôi
Giờ còn nặng hai vai
Thân chinh nhân hồ hải
Hỏi xuân có gì vui.
Hỏi xuân có gì vui
Xuân làm dáng cho đời
Đẹp lòng giây phút thôi
Ôi đất nước hai nơi
Xuân đi làm sao tới
Dặm dài xin chớ lui.
Tác phẩm Tôi chưa có mùa xuân là một sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Châu Kỳ, tôi có thể đảm bảo rằng không một người yêu nhạc nào mà không biết đến và thưởng thức ca khúc này khi mùa xuân về cả. Tôi có đọc được một số tài liệu nói rằng ca khúc này được ông sáng tác vào giữa cuối những năm của thập niên 1950.
Ngày xưa, tôi hay nghe những người lính chiến nói với nhau : “Đợi hai ba năm nửa” ….. “Ráng chờ hai ba năm nữa” hay “Độ chừng vài ba năm nửa” … Hai ba năm nữa nghe có vẻ gần nhưng thật sự lại rất xa, bởi vì nó không phải là một sự khẳng định về thời gian mà chỉ là sự ước chừng nhất thời mà thôi. Người lính chiến mùa xuân phải đón tết nơi tiền đồn, không rượu, không hoa mai, không bánh chưng, chỉ có pháo kích, tiếng súng, ánh hỏa châu thay thế. Vậy thì còn tâm trạng đâu nữa mà đón chờ xuân đến !? Xuân có gì vui ? xuân đến với họ cũng chỉ thoáng qua mà thôi, có chăng tâm trạng có bồi hồi xúc động một chút khi giao thừa tới. Lúc ấy đất nước còn binh đao loạn lạc như thế thì tâm trạng đâu nữa mà xuân với tết …..
“Ôi đất nước hai nơi
Xuân đi làm sao tới”
Nhật Hà Biên Tập.