Từ khi anh thôi học, từ khi đôi đứa đôi đời
Từ sông ngăn núi trở ….Tạ từ không nói nên lời
Từ khi gót sông hồ ngược xuôi,
Ôi những đêm thật dài hồn nghe thương nhớ ai
Một năm tìm vui nơi quan tái chưa về một lần, dù chỉ một lần thôi
Tàn đêm anh chưa ngủ, lều sương in bóng trăng gầy
Đời trai chưa biết mỏi, ngại gì sương gió trong đời
Người ơi, nếu hay rằng vì yêu
Vai áo tôi bạc màu để yên vui lối xưa.
Tình kia vừa nhen tim đôi lứa xin hẹn một lời, dù chỉ một lời thôi
Đầu xuân mình yêu nhau, cuối hè mình giã từ.
Mùa thu xuôi quân về biên khu
Cho đến đông tàn chỉ nhận một lần thư.
Mong sau em anh hiểu rằng, đời lính dẫu phong trần
Nhưng yêu như yêu nhân tình và đậm đà như chúng mình.
Những đêm hẹn hò, giận hờn rồi yêu nhau hơn…
Từ khi anh thôi học, lòng thương biết mấy cho vừa
Từ khi ta cách trở, kỷ niệm chưa xóa bao giờ
Cầu xin tóc em còn màu xanh
Xin má em vẫn hồng, và môi em vẫn nồng
Đại đương tình thương dâng cao sóng
Xin về ngập tràn lòng chúng mình chờ mong.
Tình kia vừa nhen tin đôi lứa
Xin hẹn một lời dù chỉ một lời thôi!
Dù biết rằng những lời trách móc của người yêu làm tan nát cõi lòng. Nhưng người lính trẻ vẫn cố quên niềm đau riêng để đau niềm đau chung của cả dân tộc. Kiếp sống phong trần dày dặn sương gió nay còn mai mất, sao dám nghĩ đến chuyện trăm năm? Nhưng nếu có ai nhìn sâu vào đôi mắt chàng trai trẻ trong giây phút tạ từ sẽ thấy chất chứa trong đó biết bao nhiêu tình ý. Vai áo bạc màu là để cho những nẻo đường đất nước được yên vui, chứ vai áo bạc màu không thể làm trong lòng chàng trai phai mờ hình ảnh cũ.
Những tâm sự, tâm tư và nỗi khắc khoải của những người lính trẻ khi mới nhập ngũ được nhạc sỹ Trần Thiện Thanh diễn tả cụ thể qua bài hát Tâm Sự Người Lính Trẻ dưới bút danh Anh Chương. Anh Chương ở đây tức là Trần Thiện Anh Chương, tên con trai đầu của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh.
“Đời trai chưa biết mỏi, ngại gì sương gió trong đời”.
Nhật Hà.