Từ lúc quen em chưa nói một lời gì
Tỏ tình ta mến nhau
Nhiều đêm ngắm sao, mà ước duyên mình bền lâu
Suốt đời tình thắm sâu
Nhớ thương đầy vơi, mộng thấy ai mĩm cười
Làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi, ánh trăng soi còn đó
Và nghe hơi gió biết rằng mình vừa mơ
Khi yêu hồn như nở hoa xây mộng tuyệt vời
Nắm tương lai trong bàn tay một câu nói thôi
Đôi khi gặp em, muốn khơi nhưng rồi lại thôi
Nói ra e lời, thoảng theo gió trôi
Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường
Gửi thư trao cho người yêu, vài câu luyến thương
Hân hoan hồn như nở hoa, trông chờ hồi âm
Đắng cay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng
Chiều tím không mây, đường cũ bước lần về
Buồn nghe day dứt tim
Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình mơ
Pháo hồng mừng tiễn đưa
Lá thu chậm rơi từng lá nghe buồn buồn
Tưởng bước ai tìm về.
Mở rộng vòng tay đón em nhưng nào thấy
Sầu dâng lên tim biết bao giờ cho khuây !?
Ca khúc “Sầu tím thiệp hồng” là một sự hợp soạn sáng tác của nhạc sĩ Minh Kỳ và Hoài Linh, bài hát nói về của một chàng trai yêu thầm nhưng chưa dám mở lời với một tâm trạng lưu luyến, buồn thương. Và thế là cô gái đi lấy chồng ….
Yêu một người cần rất nhiều sự can đảm, can đảm yêu là can đảm chấp nhận, níu giữ, tha thứ và cả can đảm để buông tay. Vì sợ lắm cảm giác tưởng chừng như ôm trọn yêu thương rồi bỗng biến mất như chưa từng tồn tại. Tình yêu vốn bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn nhưng lại kết thúc trong giọt nước mắt. Chàng trai trong ca khúc “Sầu tím thiệp hồng” này cũng vậy, biết bao cảm xúc, tâm trạng và những hồi ức về tình yêu hiện lên khi phải nhìn người yêu của mình đi lấy chồng. Tình yêu của anh đã từng được xây dựng bằng lòng chân thành, đã tạo nên thứ gọi là tình yêu không lời, vì lời yêu của anh còn chưa kịp trao nhưng cả hai như đã yêu tự lúc nào: “Từ lúc quen em chưa nói một lời gì tỏ tình ta mến nhau”. Cả hai đã yêu và đã có những khoảnh khắc vô cùng hạnh phúc với nhau để cùng hi vọng, cùng cầu chúc cho tình yêu của mình được dài lâu khắc sâu đến muôn đời, khi chàng trai nhớ về những lúc ngồi ngắm trăng sao để rồi mong ước cho tình yêu: “Nhiều đêm ngắm sao mà ước duyên mình bền lâu suốt đời tình khắc sâu”. Người ta thường nói yêu nhau là một chuyện còn đến được với nhau hay không thì lại là một chuyện. Hôm nay yêu nhau thắm thiết nhưng không ai có thể biết được ngày sau chuyện tình yêu của mình sẽ đi tới đâu. Khi yêu ai mà không dành những điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu để tạo nên những kỷ niệm đẹp cho nhau. Nhưng cũng vì yêu quá nhiều nên khi xa nhau lại khiến cho con tim của mình càng thêm đau.
Tình yêu quả thật kỳ diệu, dù yêu không phải lúc nào cũng tràn ngập niềm vui và hạnh phúc nhưng ai cũng muốn một lần trong đời được yêu dù đó có là đau khổ. Yêu là duyên, vượt qua duyên là nợ, nếu là duyên có xa cách mấy cũng gặp lại nhau, còn là nợ có trốn cũng chẳng thể thoát ra được. Nên người ta thường bảo, con người gặp nhau nhờ duyên, yêu nhau bởi nợ và chia ly do phận. Không một ai muốn nhưng do vô tình hay hoàn cảnh đưa đẩy tình để tình yêu trở thành một niềm đau và chỉ có thể gặp nhau trong giấc mơ hay những ký ức đã qua để tìm về. Tình yêu của chàng trai này cũng vậy có duyên gặp nhau, yêu nhau nhưng không có nợ dù vẫn rất yêu cô gái dù đã chia xa nhưng vẫn luôn nhớ về cô gái đến cả trong giấc mộng :
“Nhớ thương đầy vơi mộng thấy ai mĩm cười làn môi xinh tuyệt vời
Để rồi buồn ơi! Ánh trăng soi còn đó
Và nghe hơi gió biết rằng mình vừa mơ”
Để rồi chợt nhận ra mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn đây, tình cảm ấy vẫn còn đông đầy nhưng giờ đây người sắp cất bước theo ai không phải là anh. Lúc ta yêu: “Khi yêu hồn như nở hoa xây mộng tuyệt vời nắm tương lai trong bàn tay một câu nói thôi” nhưng bây giờ thì: “Đôi khi gặp nhau muốn khơi nhưng rồi lại thôi nói ra e lời thoảng theo gió trôi.” Cũng là hai con người ấy nhưng tâm trạn lại hoàn toàn trái ngược nhau ở thời điểm hiện tại. Tình yêu có thể làm cho bao tâm hồn thăng hoa yêu đời, yêu cuộc sống hơn cùng nhau thỏa sức mơ mộng xây đắp tương lai và cũng chính tình yêu khiến hai con người từ quen nhau, yêu nhau trở nên ngượng ngùng mỗi khi gặp nhau.
“Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường
Gửi thư trao cho người thương vài câu luyến thương
Hân hoan hồn như nở hoa trông chờ hồi âm
Đắng cay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng”.
Chàng trai bài tỏ tâm trạng lưu luyến, sự háo thức đợi chờ hồi âm nhưng đáp lại sự kỳ vọng của bản thân là sự im lặng của người yêu và phải chấp nhận sự thật người mình yêu đi lấy chồng.
“Chiều tím không mây đường cũ bước lần đi, buồn nghe day dứt tim.
Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình mơ pháo hồng mừng tiễn đưa
Lá thu chậm rơi từng lá nghe buồn buồn, tưởng bước ai tìm về ”.
Cảnh theo tình, tình buồn cảnh cũng buồn theo bởi vì: “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Trong tình yêu, màu tím mang trong mình một ý nghĩa đặc biệt, nó không chỉ biểu lộ một tình yêu êm đềm dịu dàng mà ẩn sâu bên trong là một lời nguyện ước về sự chung thủy, bền vững cùng nhau. Cùng với “lá thu” mùa của những chiếc lá bắt đầu về cội, mùa của nỗi nhớ và hoài niệm có chút trầm lắng và ưu tư. Giống như tình cảm của chàng trai bây giờ dù đẹp nhưng chỉ còn là kỉ niệm, chỉ còn những ký ức ở lại. Vì thế người và cảnh cũng trở nên cùng một tâm trạng buồn hiu quạnh :
“Mở rộng vòng tay đón em nào thấy
Sầu dâng lên tím biết bao giờ cho khuây”.
Khẳng định tâm trạng đầy lưu luyến và đau khổ không biết bao giờ mới nguôi đi, vơi đi nỗi đau buồn, thương nhớ đó. Qua bài hát ta thấy rất rõ sự nối tiếc, đầy lưu luyến với bao kỷ niệm của chàng trai dành cho người yêu và cả sự đau khổ vì không có nỗi đau nào bằng nỗi đau chứng kiến người yêu được người khác gọi là vợ.
Hương Giang.