“Hoa phượng rơi đón mùa Thu tới
Màu lưu luyến nhớ quá Thu ơi!
Ngàn phượng rơi bay vương tóc tôi
Sắc tươi màu pháo vui
Tiễn em chiều năm ấy”
Trong một bài phỏng vấn, NS Nguyễn Văn Đông kể về hoàn cảnh sáng tác nhạc phẩm SẮC HOA MÀU NHỚ:
“Ngày đó Đồng Tháp Mười còn là đồng không mông quạnh, lau sậy ngút ngàn, dân cư thưa thớt, sống co cụm trên những gò đất cao giữa vùng đồng lầy nước nổi quanh năm. Người ở hậu phương lúc bấy giờ nhìn về Đồng Tháp Mười như là vùng đất bí hiểm với những huyền thoại Lúa Ma nuôi quân đánh giặc, về Tổng Đốc Binh Kiều, Thiên Hộ Vương thời chống Pháp qua những trận đánh lẫy lừng ở Gãy Cờ Đen, Gò Tháp mà chiến tích được tạc vào bia đá ở Tháp Mười Tầng còn lưu lại đến ngày nay. Mùa xuân năm đó, đơn vị tôi đóng trên Gò Bắc Chiêng, có tên là Mộc Hoá, nằm sát biên giới Việt Nam-Campuchia, sau này là Tỉnh lỵ Kiến Tường… Vì còn độc thân nên tên tôi được ưu tiên ghi vào Sổ Nhật Ký Hành Quân và ở lại đơn vị trong những ngày Tết. Dù không ai nghĩ có đánh nhau ngày đầu năm nhưng quân lệnh phải được tuân hành nghiêm chỉnh. Trước ba ngày Tết, tôi được lệnh lên chốt tiền tiêu, tăng cường cho cứ điểm, mang theo chiếc ba-lô với chút hành trang lương khô, cùng tấm ảnh của người em gái hậu phương, cũng là cơ duyên sau đó để tôi viết nên bài tình ca Sắc Hoa Màu Nhớ.”
”Đời tôi quân nhân, chút tình duyên gởi núi sông
Yêu màu gợi niềm thủy chung
Nhưng rồi, vẫn nhớ một trời, vẫn nhớ đời đời
Phượng rơi rơi trong lòng tôi….”
Những bài hát nổi tiếng trong lòng giới mộ điệu, đánh dấu một chuỗi sáng tác của ông về đời lính như “Chiều Mưa Biên Giới”, “Mấy Dặm Sơn Khê”, “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”, “Xin Đừng Trách Anh”, “Lá Thư Người Lính Chiến”, “Anh Trước Tôi Sau”, “Lời Giã Biệt”, “Phiên Gác Đêm Xuân” v.v và SẮC HOA MÀU NHỚ đã được ra đời trong hoàn cảnh tâm tình người lính chinh chiến xa nhà, cách đây độ nửa thế kỷ.
“Phượng tươi vào Hạ
Rơi đầu mùa Thu.”
NGUYỄN – VĂN – ĐÔNG
Chân thành biết ơn những người nghệ sĩ đã mang đến vườn hoa âm nhạc những bông hoa đẹp rưng rưng trong lòng người. Thêm thương những vai áo bạc màu chinh nhân… Ở lứa tuổi đẹp nhất đời người:
“Tôi lại đi giữa trời sương gió…” – Sẵn lòng “Vị quốc vong thân”…
Khang Huy – *Tư liệu, hình ảnh và link bài hát: St. nhiều nguồn
“Hoa phượng rơi đón mùa Thu tới
Màu lưu luyến nhớ quá Thu ơi!
Ngàn phượng rơi bay vương tóc tôi
Sắc tươi màu pháo vui
Tiễn em chiều năm ấy
Xưa từ khu chiến về thăm xóm
Ngàn xác pháo lấp ánh sao hôm
Chiều hành quân nay qua lối xưa
Giữa một chiều gió mưa xác hoa hồng mênh mông.
Đời tôi quân nhân, chút tình duyên gởi núi sông
Yêu màu gợi niềm thủy chung
Nhưng rồi, vẫn nhớ một trời, vẫn nhớ đời đời
Phượng rơi rơi trong lòng tôi.
Thu vừa sang sắc hồng tô lối
Tình Thu thắm thiết quá Thu ơi!
Nhìn màu hoa xưa tan tác rơi
Nhớ muôn vàn nhớ ơi!
Hát trong màu hoa nhớ
Tôi lại đi giữa trời sương gió
Màu hoa thắm vẫn sống trong tôi
Chiều thu sau không qua lối xưa
Để nhìn trời gió mưa
Xác hoa hồng mênh mông…”
Rất hay….