Anh đến với em vào một ngày trời đẹp nắng
Một ngày phượng hồng thắm trong đôi mắt buồn xa xăm
Phượng hay bâng khuâng tưởng chừng như cô đơn
Nên khi chiều xuống thấy vấn vương trong tâm hồn.
Anh có biết không hè về phượng hồng đẹp lắm
Tình mình càng nồng thắm cho bao ước vọng cao dâng
Giờ trong tim màu hồng không phai phôi
Xuân qua hè tới ta nhớ nhau luôn phượng ơi!
Lòng vẫn hay buồn
Vì đời thay đen đổi trắng, người dối gian
Dẫu là bể vui, cho những người nhiều tình yêu
Càng xót xa nhiều.
Trong tiếng hát ve phượng hồng là hoàng hậu đó
Phượng buồn vì tình ta tan theo sóng biển nổi trôi
Ngàn năm trong tôi, tình này không phai phôi
Xuân qua hè tới ta nhớ nhau luôn phượng ơi!
Ca khúc Phượng Buồn, một sáng tác của nhạc sĩ Tuấn Hải dưới bút danh Tuấn Hải – Lê Kim Khánh (Lê Kim Khánh ở đây là tên người con trai của nhạc sĩ). Có một số sự nhầm lẫn về tác quyền của ca khúc này, và người nhạc sĩ tác giả thật sự đã sáng tác ca khúc này đó là nhạc sĩ Tuấn Hải. Hiện ông đang sinh sống ở Úc Châu, nhưng khoảng mấy năm gần đây, ông cũng hơi yếu vì di chứng của cơn tai biến năm 2004. Trong một lần tâm sự với người viết, nhạc sĩ Tuấn Hải đã kể lại rằng ca khúc Phượng Buồn này được sáng tác nhanh trong vòng khoảng một vài tiếng đồng hồ, đây cũng không phải là ca khúc ông thực sự tâm đắc nhất, nhưng nó lại nổi tiếng đến tận bây giờ.
Xin chia sẻ nguyên văn lời của tác giả Tuấn Hải nói về ca Khúc Phượng Buồn này :
“Bài này tôi viết năm 1974 tại Sài Gòn và đã sắp xếp cho ca sĩ Hoàng Oanh hát đầu tiên vào dĩa nhựa nhạc Ngày Xanh tại phòng thu của một người Hoa ở số 13 đường Bùi Hữu Nghĩa (trước cửa chợ cá Hòa Bình, quận 5 Chợ Lớn cùng trong năm ấy). Đến năm 2004 tôi về Sài Gòn gặp lại một số bạn cũ trong đó có các nhạc sĩ: Ngọc Sơn, Đài Phương Trang, Dzoãn Bình và Vinh Sử. Rồi chúng tôi có cuộc hẹn đi uống bia tại quán Hội Nghệ Sĩ…
Sau khi tặng Vinh Sử một CD Phượng Buồn thì người bạn này nói liền: “Xin lỗi anh, em có làm một chương trình có bài Phượng Buồn nhưng gặp khó khăn về việc kiểm duyệt tác giả ở nước ngoài nên đã để tên anh Thanh Sơn cho dễ dàng và tiện việc thanh toán bản quyền…” Ngay lúc đó tôi không thấy gì phiền hà vì việc đã rồi. Hơn nữa để tên Thanh Sơn sau này có chút gì vui vui… Thế là vấn đề thông qua.
Sau đó bài Phượng Buồn lần lượt được nhiều trung tâm sử dụng nên việc “tam sao thất bản” càng lan tràn theo tỉ lệ thuận. Cũng từ đó một số thân hữu của tôi tỏ ra bất đồng về sự im lặng này, cũng có vài người còn suy nghĩ ngược lại. Trong thời điểm này tôi không biết dùng computer nên chẳng muốn bận thêm làm gì. Nay tiện có cháu nội bà xã tôi sang du học tại Australia nên tôi nhờ cháu Thanh Trinh giúp cho việc này.
Cũng xin được nói thêm là giữa tôi và Thanh Sơn đã có thâm tình từ những ngày hai đứa mới vào nghề (nhắc tên bạn ở đây bằng tất cả lòng quí mến). Tôi nhớ rõ là nhạc sĩ Thanh Sơn có mấy bài viết về phượng rất nổi tiếng như: Nỗi buồn hoa phượng, Hạ buồn và Hai cánh phượng buồn (bài này ghép mấy bài cũ của Thanh Sơn). Tôi cũng thấy vài trung tâm còn ghi tác giả bài Phượng Buồn của Nguyên Vũ hay Nguyễn Vũ. Theo tôi được biết không có nhạc sĩ nào tên Nguyên Vũ, còn nhạc sĩ Nguyễn Vũ và chúng tôi cũng rất thân quen từ những ngày cùng cộng tác ở Continental do nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông điều hành. Nhạc sĩ Nguyễn Vũ viết nhiều bài về tình yêu lính biển và mấy bài giáng sinh rất nổi tiếng. Tôi chưa nghe thấy bài nào viết cho phượng.
Phúc Ben.