Ngày Xưa Lên 5 Lên 3 là bài hát đưa người yêu nhạc trở về với một thời của tuổi thơ, một khung trời của thuở còn ấu thơ, hồn nhiên yêu đời, vô tư vui chơi, đưa ta trở về với bao kỷ niệm đẹp đang bị thời gian dần xóa nhòa đi trong trí nhớ.
Bài hát này được Trầm Tử Thiêng và Duy Khánh là đôi bạn thân hợp soạn cùng nhau từ cuối thập niên 1960. Tuy nhiên khi bài hát này được giới thiệu lần đầu tiên trong tập nhạc Đỉnh Yêu Đương phát hành năm 1969, thì chỉ ghi duy nhất tên tác giả là Trầm Tử Thiêng. Cho đến khi bản nhạc tờ phát hành vào năm 1974 thì có ghi tên sáng tác là Duy Khánh – Trầm Tử Thiêng.
Trước 1975, ca khúc này rất được yêu thích, thể hiện qua giọng hát vừa trầm ấm, trong sáng, vừa cao vút và truyền cảm của Duy Khánh và Thanh Lan. Đến sau năm 1975, khi toàn bộ các bài hát của cả hai nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng và Duy Khánh đều không được lưu hành ở VN. Tuy nhiên, lúc đó để được hát ca khúc này thì ca sĩ Quang Linh đã nhanh trí nghĩ ra cách ghi tên tác giả khác đi với tên là Duy Thiêng. Duy Thiêng một cái tên thời điểm đó hoàn toàn xa lạ không biết là ai, cho đến mãi sau này mới biết được Quang Linh đã ghép đôi tên của hai nhạc sĩ Duy Khánh và Trầm Tử Thiêng lại với nhau. Nhờ thế mà Ngày Xưa Lên 5 Lên 3 đã được Quang Linh và Mỹ Lệ là những người đầu tiên hát nhạc phẩm này trong nước.
Ngày xưa lên năm lên ba
Tuổi thơ yêu trăng yêu hoa
Giữa đêm mơ hoa mơ trăng vào nhà
Mình thường hay chơi quanh cây đa
Có em em là Hằng Nga, có anh anh là Cuội già
Ngày xưa lên năm lên ba
Tuổi thơ như bông như hoa
Đã ghi bao nhiêu kỷ niệm ngọc ngà
Đời vui như chim sơn ca
Líu lo giữ trời đầy hoa
Hát vang giữa đời đầy hoa
Người ta thường nói sáu mươi năm cho một đời người, mỗi một khoảnh khắc, mỗi một giai đoạn đi qua đều đáng trân trọng vì ở đó luôn có niềm vui nỗi buồn, có nụ cười và giọt nước mắt, tất cả thành những điều đáng nhớ trong cuộc đời ta. Nhưng có lẽ cái tuổi lên 5 lên 3 của ngày còn thơ bé vô tư hồn nhiên, thỏa sức yêu trăng yêu hoa, cùng những giấc mơ ngọt ngào của tuổi thần tiên luôn luôn là đẹp nhất trong tâm trí mỗi người chúng ta.
Cái tuổi với bao kỷ niệm ngọc ngà được nâng niu yêu thương trong vòng tay của cha mẹ, được thỏa sức vui đùa cùng lũ trẻ cùng trang lứa, được hóa thân mình trong giấc mơ thần tiên để làm Chú Cuội, Hằng Nga dưới gốc cây đa. Cuộc đời vui như chú chim sơn ca được mặc sức bay nhảy, vui chơi, hát ca líu lo yêu đời mà không chút vướng bận lo âu.
Tuổi thơ giờ cũng qua rồi
Ngày vui giờ cũng qua rồi
Tìm về kỷ niệm thời xưa yêu dấu
Đường đời càng dài càng xa thơ ấu
Thơ ấu ới xanh mây trời tiếc thương về đâu
Nhưng cái tuổi ấy được bao lâu trong đời người, khi thời gian đi qua, chúng ta dần lớn lên để lại cái tuổi ấu thơ ấy trong niềm ký ức, rồi đến lúc nào đó cũng sẽ dần mai một vì thời gian. Như người nhạc sĩ đã viết “Đường đời càng dài càng xa thơ ấu” mỗi một người, ai trong chúng ta cũng thế, càng trưởng thành dòng đời càng đưa đẩy ta càng xa những ngày thơ ấu. Rồi cũng sẽ đến cái ngày ta muốn tìm nhớ về những ký ức của thuở lên 3 lên 5 cũng thật sự khó với chính bản thân mình.
Mười năm hai mươi năm trôi
Thời gian qua như con thoi
Cuốn xô ta quay quay theo giòng đời
Mười năm hai mươi năm qua
Tiếc thay cả đời Hằng Nga
Tiếc thay cả đời Cuội già
Giờ em đang say hương yêu
Dù anh đang trong gieo neo
Vẫn yên tâm vui vui trong phận bèo
Còn đâu em ơi em ơi
Tuổi thơ theo giòng đời trôi
Lửng lơ trong mây chiều chơi vơi
Thời gian vụt trôi qua nhanh như con thoi, chớp mắt một cái để lại sau lưng cái tuổi lên 3 lên 5 ấy. Thay vào đó, cái tuổi của mười, hai mươi năm sau trong trí nhớ sẽ còn lại gì khi tâm trí của một đứa trẻ lúc ấy vẫn chưa kịp khắc sâu.
Càng lớn vòng xoáy của cuộc đời càng cuốn ta đi với bao khó khăn, mệt mỏi lại càng khiến ta tìm về với ký ức tuổi thần tiên để tạm thời quên đi cái thực tại. Nhưng những ký ức đẹp ấy chỉ còn là mơ hồ, cảm giác chơi vơi trong chính trí nhớ của mình, vì ký ức theo thời gian chỉ còn là những mảnh vỡ mà ta phải góp nhặt lại từng chút, từng chút để chấp vá cho những gì còn xót lại mà thôi.
Lưu Hương.