Những vết sẹo của cuộc chiến vẫn còn đó, vẫn nhoi nhói nỗi đau trong ký ức của dân tộc ta. Là hình ảnh hàng nghìn, hàng vạn người đã nằm xuống, là những di chứng mà dân ta phải oằn mình gánh chịu. Và đau đớn hơn là nỗi đau trong lòng những người mẹ nuốt nước mắt tiễn con lên đường để rồi không hẹn trước ngày trở về.
Anh hùng, dũng cảm của trí làm trai, chấp nhận hi sinh đánh đổi bình yên nơi gia đình để quyết một lòng lên đường tòng quân chinh chiến để đổi lấy bình yên cho quê hương, tổ quốc. Hình ảnh người mẹ yêu con, thương con nhưng rồi cũng phải nén lòng mà chấp nhận nhìn con ra đi vì lòng con đã quyết, vì vận mệnh chung của đất nước. Nhạc sỹ Anh Bằng cũng mang trong tim bầu nhiệt huyết như thế, nên ông đã sáng tác bài hát Lạy Mẹ Con Đi, để ca ngợi tinh thần của những thanh niên ra đi gìn giữ đất nước thời đó.
Lạy mẹ con đi, ôm ấp linh hồn Việt Nam
Lạy mẹ con đi, nối theo chí hùng ngàn năm
Vắng con mẹ buồn là bởi ý khiên khơi nguồn
Nhưng còn gì hơn, tình nước vướng trong tình con.
Từ nhỏ con chưa xa vắng quê nhà mẹ ơi
Một buổi xa con, nhớ thương chắc mẹ chẳng vui
Biết con đi rồi, nhà cửa vắng thêm một người
Ôi mẹ vì con từng hy sinh cả cuộc đời.
Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, tự ngàn đời đã có bao bậc anh hùng, nhân tài làm rạng danh tổ tiên, mở mang bảo vệ bờ cõi đất Việt ta ngàn năm qua, để cho chúng ta của ngày hôm nay. Vậy nên, khi đất nước đang gặp hiểm nguy thì làm trai ta phải có tinh thần, trách nhiệm tiếp bước và noi theo chí hùng mà góp sức, góp lòng bảo vệ thành quả của ông cha ta.
Dầu biết rằng, con chưa bao giờ xa mẹ, xa quê nhà dù chỉ một lần. Dẫu biết rằng một buổi xa con mẹ đã nhớ, đã buồn, biết là khi con đi rồi nhà thêm vắng bóng người. Mẹ đã hy sinh cả một đời vì con, mẹ tảo tần, nuôi nấng, bảo vệ con và cho con cả một cuộc đời. Nhưng mẹ ơi “tình nước vướng trong tình con”, đất nước đang cần, đang gọi tên con. Đó là lý do người con đã đưa ra thuyết phục mẹ về quyết định lên đường tòng quân. Lý lẽ rất kiên định đứng trước tình cảnh của đất nước, nhưng lại rất tình cảm, chan chứa bao thương yêu với người mẹ kính yêu.
Mẹ ơi! Biển lớn sông dài là đây
Đỉnh núi non cao ngất trời
Không thể sánh tình mẹ thương lúc này.
Với mẹ, con là tất cả, là sinh mệnh, là quý giá, là quan trọng nhất trong cuộc đời. Nay mẹ để con ra đi vì nghĩa lớn không khác nào mẹ đã hy sinh đời mình vì con. Mẹ ơi! Tình mẹ bao la rộng lớn, dù cho núi cao biển lớn sông sâu, cũng không sánh bằng tình thương của mẹ dành cho con lúc này.
Mẹ ơi! Ở bữa cơm nghèo chiều nay
Canh vắng chim non rẽ bầy
Xin mẹ chớ buồn, nhìn về tương lai.
Mẹ ơi! Tổ quốc đang chờ tình con
Đổ tiếng chiên khua trống dồn
Có hình ảnh nào xót xa, nghẹn lòng hơn cảnh ngộ chia ly, chim non rẽ bầy như con xa mẹ. Nhìn đứa con thơ ra đi đối đầu với bao hiểm nguy nơi xa trường, sống chết luôn cận kề thì có người mẹ nào đành lòng. Thế nên với con chỉ biết “Xin mẹ chớ buồn, nhìn về tương lai” vì “Mẹ ơi! Tổ quốc đang chờ tình con”.
Mẹ ơi! Lửa khói dâng sầu biệt ly
Mẹ đón con yêu sẽ về
Trong ngày thái bình! Lạy mẹ con đi.
Khói lửa gieo nên bao tang tóc, khói lửa gieo nên nhiều nỗi sầu biệt ly, khói lửa bắt con xa mẹ, buộc lòng mẹ phải xa con. Nhưng mẹ ơi chia ly rồi con yêu của mẹ sẽ trở về, trở về trong ngày đất nước ta thái bình. Lạy mẹ con đi, cái lạy xin phép, lạy từ biệt mẹ để ra đi, cái lạy của đạo làm con chưa trả hiếu, nghĩa, tình chưa làm tròn bổn phận của người con với đấng sinh thành. Đó đã là một hy sinh quá lớn nơi những đứa con anh hùng, và những người mẹ vĩ đại.
Lưu Hương