Dưới trăng dòng sông trôi rất dịu dàng
Như dải lụa vàng xuôi về phương Đông
Gành Hào ơi, nửa đêm ai hát lên câu Hoài Lang
Vầng trăng nghiêng xuống trên vạt rừng tràm.
Xề u xế u liu phạn.
Dây tơ đàm kìm buông thiết tha.
Xề u xề u liu phạn
Đưa cung đàn về trên bến xa.
Đường dù xa ong bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang
Đêm luống trông tin bạn, ngày mỏi mòn như đá vọng phu
Vọng phu vọng luống trông tin chàng.
Lời ai ca dưới ánh trăng này
Rừng đước mênh mông đêm Gành Hào chợt thương nhớ ai
Ngày ấy ra đi con sông buồn tím một dòng trôi
Bạc Liêu ơi, có nhớ chăng ai, thuở ấy thanh xuân
Trăng Gành Hào tròn như chiếc gương
Giờ tóc pha sương qua Gành Hào tiếc một vầng trăng.
Năm 1999, tỉnh Bạc Liêu có mời nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển về phục hiện bài Dạ cổ hoài lang của cố nhạc sĩ Cao Văn Lầu. Trong thời gian ngắn làm việc tại Bạc Liêu, ông thấm nhuần những giá trị cổ nhạc và muốn sáng tạo giai điệu mới cho bài hát.
Một đêm trăng sáng, ngồi thuyền trên Gành Hào ông nghe được tiếng một nghệ nhân hát bài Dạ cổ hoài lang qua radio vọng từ ghe đánh cá. Cảm xúc dâng trào dạt dào khiến nhạc sĩ viết nên ca khúc Đêm Gành Hào nghe điệu hoài lang. Nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển có nói trong chương trình Ngược dòng thời gian: “Bài hát khai thác được những quãng âm đẹp với tình ý triền miên giữa không gian lãng mạn, nên nhanh chóng được bà con phía Nam yêu thích”. Và Bạc Liêu cũng là nơi gắn liền với một phần tuổi trẻ của ông.
Thái Salem Tổng Hợp.