Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi,
Nghe hơi giá len vào hồn người chiều xuân mây êm trôi
Thông reo bên suối vắng, lời dìu dặt như tiếng tơ,
Xuân đi trong mắt biếc lòng dạt dào nên ý thơ
Nghe tâm tư mơ ước mộng đào nguyên đẹp như chuyện ngày xưa.
Ai lên xứ hoa đào đừng quên bước lần theo đường hoa
Hoa bay đến bên người ngại ngần rồi hoa theo chân aị
Ðường trần nhìn hoa bướm rồi lòng trần mơ bướm hoa,
Lâng lâng trong sương khói rồi bàng hoàng theo khói sương,
Lạc dần vào quên lãng rồi đường hoa lặng bước trong lãng quên.
Ôi! màu hoa đào, màu hoa đào chiều xuân nàọ
Ôi! màu hoa đào như môi hồng người mình yêu,
Ôi! màu hoa đào đã bao lần vì màu hoa mà lữ khách lắng hồn thơ
Dừng chân lãng du.
Ai lên xứ hoa đào đừng quên mang về một cành hoa
Cho tôi bớt mơ mộng chiều chiều nhìn mây trôi xa xa,
Người về từ hôm nao mà lòng còn thương vẫn thương
Bao nhiêu năm tháng cũ mà hồn nào thôi vấn vương.
Giờ này nhìn sương khói mà thầm mơ màu hoa trên má ai.
Ca khúc Ai lên xứ hoa đào là một sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Hoàng Nguyên. Bài hát này cũng đã ra đời từ rất lâu rồi, ước chừng vào khoảng thập niên 1950 đầu thập niên và giá trị của bài hát vẫn còn sức sống đến ngày hôm nay và chắc rằng sẽ còn mãi đến mai sau.
Nhạc sĩ Hoàng Nguyên chỉ ‘lên xứ hoa đào’ sống một quãng thời gian không dài lắm để dạy học, nhưng cũng đủ cảm hứng để nhạc sĩ viết nên hai ca khúc tiêu biểu về một vùng đất thơ mộng dễ yêu: Bài Thơ Hoa Đào và Ai Lên Xứ Hoa Đào, hai ca khúc bất hủ đã làm rung động trái tim nhiều thế hệ người yêu nhạc, mãi mãi gắn chặt nghệ danh của nhạc sĩ Hoàng Nguyên với địa danh nổi tiếng Đà Lạt này.
Dù cho bản thân người viết đã lên Đà Lạt rất nhiều lần, nhưng khi nghe ca khúc này thì cảm giác như lạc vào vùng ‘tiên cảnh’ Đà Lạt lần đầu tiên. Có đi đến Đà Lạt, dạo quanh bờ hồ Xuân Hương một buổi chiều, nhìn mây trôi lững lờ và cảm nhận cái lạnh đang xuyên qua quần áo thì mới thấy được cái tài tình của người nhạc sĩ này. Đà Lạt vốn dĩ được bao quanh bởi đồi núi và rừng thông bạc ngàn, thử một lần ngồi bên một dòng suối, hay một dòng thác nào đấy, nghe tiếng nước chảy và tiếng thông reo khi gặp gió ….. bạn sẽ cảm nhận được rằng tâm hồn mình như đang lạc vào chốn thần tiên.
Nghe ca khúc này ngày hôm nay bỗng tiếc thương cho nhạc sĩ Hoàng Nguyên và cho cả …. Đà Lạt.
Nhật Hà.