Những chiều buồn trên đất Bắc con hướng về Nam con nhớ mẹ nhiều
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi cho bạc mái đầu
Không gian rưng rưng như sắp đứt
Gió về nghẹn ngào như tím ngắt
Còn đâu quê hương hoa gấm thơm làn tóc
Giã từ Miền Nam tang tóc, con sống trầm luân kiếp sống lưu đày
Hằng đêm con nghe thương tiếc xót xa đắng cay dâng ngạt tháng ngày
Trăng sao tin yêu ai dối trá
Đất trời hiền hòa ai đốt phá
Và đem thê lương che kín núi sông này
Mẹ ơi, mẹ biết không !
Còn cháy mãi trong con những lời mẹ cầm tay nói
Nắng sẽ về đẩy lùi bóng tối
Và yêu thương, và tự do sẽ còn mãi mãi, nhé con !
Giờ này hoàng hôn sắp tắt, con nghĩ gì đây, con nhớ mẹ nhiều
Mẹ ơi bao nhiêu năm tháng cứ trôi, cứ trôi phiêu dạt mái đầu
Quê hương điêu linh con vẫn khóc
Trông chờ ngày về con vẫn thắp
Từng đôi sao đêm như ánh mắt mẹ hiền
Trời mây lung linh soi ánh mắt mẹ hiền
Hồn con lưng lưng con nhớ mắt mẹ hiền
Mẹ mến yêu con thương nhớ nhiều
Ca khúc Nhớ Mẹ là một bài hát được hợp soạn sáng tác của hai tác giả Lê Minh Đảo và Đỗ Trọng Huề. Theo lời kể của Thiếu Tướng Lê Minh Đảo, khi cửa sắt khóa lại sau một ngày… ông thường nhìn lên vòm trời những chiều hoàng hôn và nhớ nhất là mẹ mình…” nên ông viết: “giờ này hoàng hôn đã tắt, con nghĩ gì đây con nhớ mẹ nhiều…” Mặc dù bị nhốt trong khu biệt giam nhưng khác phòng với ông Đỗ Trọng Huề. Mỗi khi viết nhạc xong thì chiều chiều ông đánh đàn cho ông Đỗ Trọng Huề nghe và nhớ melody … Sau đó mỗi vị viết lại một lời.
Lý An.
cho xin góp một lời nghe bác_ngục tù CS tui cũng nếm qua_buổi chiều,trời sắp xuống,rùng rợn như một nhát dao_bác đưa vào cái giai điệu ngựa phi này thì quá hay_hồi ở quân lao gò vấp,họ sợ mình trầm cảm tự sát,họ đưa thêm người vào nằm chung với mình_tui cũng là CS,tui lạ gì:::::::rồi anh em bắc nam gì cũng tâm tình với nhau được……Chào các bác,sau ngày về được ra trại,chúc hết các bác mùa xuân này an ổn bình tâm!