Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện
Dang dở từ khi mới yêu !
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
Vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
Hay giận đời luôn đổi thay !!!
Đó là ca khúc : Người Yêu Cô Đơn, một trong những sáng tác nổi tiếng nhất của nhạc sỹ Đài Phương Trang. Trong một lần nói về bài hát Người yêu cô đơn này, nhạc sĩ Đài Phương Trang bồi hồi nhớ lại: “Tôi viết “Người yêu cô đơn” năm 1973, khi bản thân đã có …một gia đình hạnh phúc, chứ không thất tình như nhiều người lầm tưởng! Tôi thấy bạn bè nhiều người khổ lụy rồi suy sụp vì bị tình phụ nên tôi viết “Người yêu cô đơn” như một lời động viên: Hãy chấp nhận sống chung với nỗi cô đơn và đừng tuyệt vọng, hãy xem nỗi cô đơn như là tình nhân của mình, bạn sẽ cảm thấy… bớt cô đơn! Qua tình khúc này tôi cũng mong những ai bị tình phụ hãy rộng lượng cầu chúc cho người mình yêu được hạnh phúc bên tình duyên mới”.
Phúc Ben.