Cớ sao buồn này Kim
Cớ sao sầu này Kim
Ai thương em hơn anh mà tìm.
Cớ sao hoài này Kim
Có biết cho lòng anh
Đã mơ từng phút vui buồn cùng em.
Đời là những chuỗi ngày sầu lo
Tình là những bến bờ mộng mơ
Em như hoa nở trong mùa mưa
Sống giữa khi trời đất giông tố
Anh đem yêu thương xóa muôn áng mây mờ.
Cớ sao buồn này Kim
Cớ sao sầu này Kim
Khi yêu nhau tuy xa mà gần
Cớ sao hoài này Kim
Hãy sống cho tình yêu
Sống trong mộng thắm khi tuổi còn xanh
Hãy quên buồn này Kim
Hãy quên sầu này Kim.
Năm 1963, nhạc sĩ Y Vũ thường ra Vũng Tàu nhảy đầm rồi quen với một vũ nữ tên Kim ở vũ trường Blue Star, sau đó họ trở thành tình nhân. Ông lúc đấy đã dẫn cô Kim về giới thiệu cùng gia đình, và cả nhà đều mến thương cô. Thời gian bên nhau, sợ nhạc sĩ Y Vũ phải lo buồn nên Kim đã giấu chuyện là cô bị mắc bệnh tim. Đáng lẽ bệnh này cần tĩnh dưỡng, nhưng vì hoàn cảnh nên hàng đêm cô vẫn phải đi làm kiếm sống nơi vũ trường. Một ngày kia ông đang ở Sài Gòn thì nhận được tin Kim qua đời vì bệnh tim. Trong niềm thương tiếc, ông hồi tưởng lại những ký ức tươi đẹp rồi viết thành bài hát Kim để tưởng nhớ người yêu. Bài hát Kim được xuất bản tờ nhạc ngày 17/7/1965.
Trong bài hát có 2 câu nói lên nỗi buồn tủi cho thân phận người vũ nữ Kim, ví như một bông hoa nở trong mùa mưa nên bị dập vùi:
“Em như hoa nở trong mùa mưa
Sống giữa khi trời đất giông tố.”
Một bài hát khác viết về thân phận người vũ nữ được nhạc sĩ Y Vũ sáng tác là ca khúc Những Tâm Hồn Hoang Lạnh (Thanh Thúy trình bày), bài hát này ông viết chung với người bạn thân là nhạc sĩ Trúc Sơn. Y Vũ cho biết ông có trình độ khiêu vũ tốt nên có nhiều vũ nữ đã nhờ ông kèm thêm cho họ. Sự gần gũi đó đã làm cho ông thương cảm cho hoàn cảnh cuộc sống của những người vũ nữ nơi vũ trường, và viết thành bài hát Những Tâm Hồn Hoang Lạnh để tặng riêng cho họ.
Phúc Ben.