Cảm Nhận Về Ca Khúc “Xin Tròn Tuổi Loạn” Của Nhạc Sĩ Hoài Linh

Tôi không tham không tham kho tàng vô tận
Tôi không mê nét đẹp lộng lẫy giai nhân.
Tôi không mơ điện quý cung son vàng
Bạo chúa hay ông hoàng quyền uy cao nhất thế gian.

Thương quê hương qua non thế kỷ không cười
Thương quê hương thăng trầm chuyển biến không nguôi
Lam Sơn ơi hồn Chí Linh sông Đằng, Vạn Kiếp hay Hạ Hồi
Những dòng lịch sử đâu rồi?

Tôi chỉ xin chỉ xin đầy lúa thơm quê mẹ hiền
Hàn gắn quê cha buồn phiền với niềm thương
Cho tôi xin đóa hoa tình nụ còn phong kín
Những chân thành ngọt lời trinh nguyên
Tiếng ban đầu tôi ngỏ lời yêu em.

Xin an vui cho anh lứa tuổi đăng trình
Xin cho em chuỗi ngày buồn thoáng qua nhanh
Cho xin thêm ngày tháng xanh màu hoài
Để lớp trai thơ dại đốt đèn đọc sách đêm dài.

Trong mỗi chúng ta, là con người Việt Nam chắc hẳn ai cũng một lần xúc động, hay giọt nước mắt tuôn rơi khi được xem lại những thước phim quay ở chiến trường, đọc lại kỷ niệm chiến trường, những hồi ký một thời binh lửa, nghe lại những tình khúc thời chinh chiến …. Tất cả đều gợi nhớ những oai hùng và đau khổ trên quê hương với những vết thương chưa lành trong từng gia đình, từng trái tim con người Việt Nam. Để rồi lòng ta luôn có một khát vọng, đó là khát vọng hòa bình, là khát vọng làm người đúng nghĩa.

Chiến tranh chỉ là giai đoạn, hòa bình mới là vĩnh cửu, đã khơi nguồn anh hào của bao lớp người đứng lên làm nghĩa lớn. Những người thư sinh giã từ trường lớp, tạo nên phong trào “xếp bút nghiên” để lên đường ra mặt trận vẫn luôn mong ngày trở lại với sách đèn. Những người nông dân rời bỏ tay cày chuyển sang tay súng vẫn không thôi mơ về vườn cây, ruộng lúa. Những người mẹ già vẫn luôn mong ngóng đợi chờ con ngày sum họp, người vợ hiền đứa con thơ bơ vơ nơi quê nhà ngóng chờ tin, để lại người yêu bé nhỏ vẫn đợi tiếng yêu còn bỏ ngỏ… chiến tranh đã để lại bao niềm đau cho dân tộc ta.

Để rồi ta mơ về hạnh phúc, hạnh phúc được sống trong hòa bình không chiến tranh, là sự bình an vui vẻ không còn sự hy sinh. Hạnh phúc là bữa cơm đủ đầy, là tấm áo lành lặn, là mái nhà tranh khói bếp bay, là một cuộc đời bình dị thuần phác thuận theo lẽ tự nhiên, là tình yêu thương chan chứa giữa người với người… Chỉ như thế thôi là quá đủ để ta hưởng trọn niềm vui sướng, hạnh phúc. Nào dám mơ ước cao xa cũng không mong giàu sang, hay danh vọng địa vị, khi nước ta còn chiến tranh, dân ta còn khổ, máu vẫn còn chảy, người vẫn nằm xuống… bao mất mát, đau thương dân ta phải gánh chịu. Chỉ mong xin sống trọn đời trai, noi gương ông cha ta, các bậc anh hùng để phát huy sức mạnh đánh tan quân thù đem lại hòa bình yên vui cho muôn nơi.

Đó là tất cả những gì ta có thể cảm nhận được qua ca khúc “Xin Tròn Tuổi Loạn” của nhạc sĩ Hoài Linh, khi ông viết về những người lính ngày đêm chiến đấu cho hòa bình, hạnh phúc của dân tộc.

Lưu Giang.

 

hoài linhxin tròn tuổi loạn
Comments (0)
Add Comment