Chiều mưa không có em, đường phố quên chưa lên đèn
Chiều mưa không có em, biết lấy ai chia hờn tủi
Trời mùa thu lắm mây, còn bước em đi quên về
Vòng tay ôm lẻ loi, cho mình còn mãi thương nhau
__________________________
https://www.youtube.com/watch?v=6mfbf5IIcVE (Thùy Dương)
__________________________
– Chiều Nay, Sài Gòn trời lại mưa…
Những cơn mưa bất chợt vội đến rồi vội đi … Cơn mưa đến giữa những giờ tan tầm kẹt xe và khói bụi … xua đi cái nóng vốn có của Sài Gòn. Nhìn dòng người lũ lượt chạy hối khắp lối trong cơn mưa ngày càng lớn lại khiến tôi bồi hồi thêm.
– Tại sao chúng ta không ngồi yên vị tại một quán cóc nào đó yên tĩnh vừa nhấp nháp ly bia , vừa ngắm nhìn mưa rơi, vừa nghe những bài tình ca !? Tôi ngồi nhìn mưa và bỗng nhớ và vô tình lẩm bẩm ca khúc Mùa Thu trong mưa của nhạc sỹ Trường Sa.“Chiều mưa không có em, bờ đá công viên âm thầm”Vâng, đúng là âm thầm thật, nhưng chỉ có một mình tôi nơi này … trống vắng và lạnh lẽo. Trong nỗi buồn bã thực tại tôi lại phục ông nhạc sỹ Trường Sa quá xá, ông ấy nói viết bài hát này năm 1967, mà hơn 40 năm rồi ca khúc này vẫn không lỗi thời, ít nhất là đối với tâm trạng bản thân tôi lúc này.
– Thầm cảm ơn Nhạc Vàng, cảm ơn nhạc sỹ Trường Sa đã viết lên ca khúc trên để chiều một ngày cuối tháng 6 tôi lại ngồi nhìn mưa ở Sài Gòn, nhấm nháp tí bia, và nhớ về em
Phúc Ben.