“Kỷ Niệm Nào Buồn” là một sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Hoài An. Bài hát với ca từ mộc mạc, trữ tình, giản dị dễ nghe, dễ thuộc và được nhiều người yêu thích. Ca khúc viết về câu chuyện tình dĩ vãng từ thuở ban sơ của tuổi học trò và hoài niệm về nhau với những kỷ niệm đẹp mà cả hai đã từng trải qua khi đã xa nhau mãi mãi.
“Ngày đôi ta quen nhau tuổi còn thơ
Đi học chung cùng giờ
Nhặt hoa đem cho nhau ghim vào thơ
Đếm đầu tay mà chờ
Thời gian qua trôi mau không ngừng đâu
Mỗi mùa hoa phượng đầu, tiếng ve kêu gợi sầu
Phút chia tay rầu rầu
Tiếc thương riêng mình biết, hoặc tìm trong mắt nhau.”
Người ta thường nói, tình yêu tuổi học trò là thuần khiết và trong trẻo nhất. Tình yêu ấy như dòng nước mùa thu tưới mát tâm hồn ta, ươm mầm cho những xúc cảm để trái tim ta luôn đông đầy nhiệt huyết. Như một quy luật vậy, những gì xảy đến lần đầu tiên cũng đều mang lại cho ta những cảm xúc chân thành, mạnh mẽ nhất và tình yêu tuổi học trò cũng vậy. Một tình yêu ngây thơ, khờ dại nhưng lại thuần khiết, tươi mới, và chẳng toan tính thiệt hơn. Ta yêu, ta tin và ta cùng xây những giấc mơ ngọt ngào mang tên mãi mãi vì lúc này ta vẫn chưa biết thế nào là đau khổ, bất hạnh và chia xa. Còn gì đẹp hơn, khi ta và người ấy cùng nhau trải qua biết bao điều đầu tiên tuyệt đẹp: cùng nhau đến trường, cùng nhau học, cùng nhau gom nhặt từng cánh phượng hồng xếp vào trang giấy kết thành kỷ niệm… Không biết bao mùa phượng đã đến và đi, như thời gian qua đi từng ngày, từng ngày không chờ đợi ai. Hè về phượng nở đỏ thắm khắp cả sân trường, những chùm phượng đỏ và tiếng ve kêu râm ran, cả cánh hoa ép trong cuốn sổ lưu bút đã dần trở thành kỷ niệm. Mùa hoa phượng nở, mùa của chia xa đã gắn liền với sự lưu luyến chia xa của bao tuổi học trò. Tình yêu tuổi học trò thuở ban sơ cũng đã trôi qua như mùa hoa phượng nở, dù là nuối tiếc, thương đau của riêng mình hay cho cả hai thì cuối cùng tình cảm ấy sẽ được cất vào trang nhật ký và mãi mãi là một hồi ức đẹp mỗi khi ta nhớ về.
“Rồi khi yêu thương đi vào tuổi xanh
Đất trời vui chuyện mình
Tình tôi mang tâm tư như tình anh
Ước vọng sao mộng thành
Đừng cho nhau tương lai mau nhạt phai
Lữ hành trên đường dài
Cánh chim bay miệt mài, mắt mi vương u hoài
Biết khi cho là mất
Cuộc đời ai giống ai.”
Một nỗi buồn, tâm tư của người con gái khi yêu là cho đi và không cần nhận lại. Bạn dành trọn cả tình yêu tuổi trẻ của đời mình cho một người, cùng họ mơ ước sánh vai đến ngày sau, cùng nhau xây đắp tương lai. Chớ đừng cho tương lai mau nhạt phai, như sân ga với bao người lữ khách cứ đến rồi đi không nỗi vương vấn bước chân đi, như cánh chim sảy cánh bay miệt mài không dừng điểm đậu để lại bao nỗi u hoài cho người ở lại. Dẫu biết rằng tình yêu khi cho đi là mất, không cần nhận lại vì cuộc đời nào ai giống ai.
“Ai mang nhiều tha thiết, thêm nhiều luyến tiếc
Mới thấy đậm đà bấy nhiêu
Khi đêm dài gối chiếc, ôm mộng nuối tiếc
Mới thấy lòng càng mến yêu.
Thà đừng quen biết lúc ban sơ
Để hồn vương vấn mãi trong mơ
Mong sao duyên kiếp độ về nơi bến xưa
Như ngưu lang chức nữ vẫn đợi chờ trong gió mưa.”
Thật vậy, trong tình yêu ai càng yêu nhiều thì khi chia xa lại càng đau nhiều. Tha thiết trong tình yêu bao nhiêu thì niềm luyến tiếc cũng sẽ nhiều bấy nhiêu. Để rồi khi màn đêm buông xuống, một mình trong căn phòng lạnh lẽo, chăn đơn gối chiếc bao nhiêu kỷ niệm đẹp ấy lại như hiện hữu quanh ta, nhưng tất cả cũng chỉ có thể ôm giấc mộng ấy với bao niềm tiếc nuối. Khi ta đã thấm đẫm sự cô đơn, lẻ loi ấy ta mới biết được nỗi lòng của chính mình muốn gì và cần gì. Nếu hai ta không gặp nhau, quen nhau từ tuổi còn thơ ấy, không cho nhau những kỷ niệm đẹp nhất một thời của tuổi ngây ngô, khờ dại thì bây giờ tâm hồn này đâu phải vấn vướng mãi hình dáng ấy cả trong giấc mơ. Để rồi lại thầm mong sao cho duyên tình đôi ta được như thuở ấy thuần khiết, trong sáng và cùng yêu nhau tha thiết. Dẫu có như chuyện tình của Ngưu Lan Chức Nữ tuy có chia xa, tình duyên có trắc trở nhưng họ vẫn đợi chờ nhau mãi mãi dù là trong gió mưa, chỉ mong tình ta như vậy thôi cũng đủ cho tình yêu đôi ta thêm bền chặt.
“Tình yêu như muôn hoa nở ngày đêm
Sắc toả hương dịu hiền
Nhờ tay ai nâng niu cho đời hoa
Sắc đẹp hương mặn mà.
Dù nguyên do đâu duyên không thành đôi
Những buồn vui cuộc đời, nói sao cho cạn lời
Nhớ thương lâu dần vợi
Giấu trong tim chuyện cũ, gửi vào mây gió trôi.”
Tình yêu là sự hy sinh, bởi chỉ có khi yêu con người mới dám hy sinh vì nhau, hy sinh thời gian, công sức, mà có khi là bạn phải dùng cả một đời cho nhau. Tình yêu cũng như một bông hoa vậy, nếu không được nâng niu và chăm sóc, chúng sẽ sớm lụi tàn theo thời gian. Còn nếu chúng ta ra sức vun trồng, chăm bón nâng niu chúng thì muôn hoa sẽ luôn khoe sắc, tỏa hương ngọt ngào. Tình yêu được xây dựng trên lòng chân thành, nếu bạn đủ chân thành thì sẽ không ai từ bỏ bạn cả. Vì sự chân thành là hy sinh, hy sinh quên mình vì người yêu, hạnh phúc của người yêu cũng là hạnh phúc của mình, lấy cái sướng khổ của người yêu làm sướng khổ của mình sẽ cho bạn một tình yêu đẹp. Dù cho nguyên do đâu mai sau có chia xa, duyên tình ta không thành đôi, chuyện buồn vui trong cuộc đời nói không hết lời, yêu thương nào rồi sẽ dần vơi. Chuyện tình của đôi ta xin cất giấu vào tim, đưa vào dĩ vãng gửi vào mây gió cuốn trôi đi.
Lưu Hương.
Mình thích co Hoàng Oanh hát bài này hơn ca sĩ khác