Ca Khúc Sang Ngang Và Mối Tình Của Nhạc Sĩ Đỗ Lễ

Thôi nín đi em, lệ đẫm vai rồi, buồn thương nhớ ơi
Anh hỡi đôi mình mộng nay đã tan, tình đã dở dang
Em khóc những chiều anh xót xa nhiều thương cho tình yêu
Nỗi buồn chua cay, khi lòng đổi thay, thôi hết sum vầy.

Nếu biết rằng tình là giây oan, nếu biết rằng hợp rồi sẽ tan
Nếu biết rằng yêu là đau khổ, thà dương gian đừng có chúng mình.

Lau mắt đi em, gần hết đêm rồi, buồn thêm nữa sao
Mai bước sang ngang, lòng thêm nát tan, tình đã dở dang
Thôi khóc làm gì, đã lỡ duyên thề, thương nhau làm chi
Nỗi buồn ai hay, khi mình chia tay, xa cách nhau rồi.

Năm tháng trôi qua, nay bỗng nhớ lại, chuyện tình đắng cay
Anh nuốt thương đau, nhìn tình dở dang, lòng thêm khóc than
Ôi xót xa nhiều, lệ bỗng tuôn trào, thương cho tình côi
Trách thầm người yêu, nỡ phụ tình tôi, không nói nên lời.

Nếu biết rằng cuộc đời ngang trái, nếu biết rằng tình này chóng phai
Cho chúng mình mang nhiều đau khổ, thì yêu đương đành cố chôn vùi.

Thôi nhé em ơi, tình đã lỡ rồi, buồn cũng thế thôi
Anh nén chua cay, nhìn em khóc than, tình duyên bẽ bàng
Thôi nhắc làm gì, cho xót xa nhiều, bao nhiêu hận căm
Mối tình ngày xưa, xoá dần trong mơ, chôn xuống tuyền đài.


Thời còn phòng trà Anh Vũ, Kim Sơn, Hòa Bình đêm nào cũng có mặt người nghệ sĩ thư sinh này. Đỗ Lễ rất yêu tiếng hát của nữ ca sĩ Lệ Thanh. Một ca sĩ có bàn tay không mấy đẹp với sắc vóc trung bình nhưng giọng ca nồng nàn với những nốt vuốt độc đáo mà hình như cho tới bây giờ chưa có người thay thế. Có người cho rằng tiếng hát ca sĩ Xuân Thu hơi giông giống Lệ Thanh, nhưng chỉ giống ở phần láy âm.

Với tâm hồn đa cảm và bén nhạy yêu thương. Đỗ Lễ đã để lòng mình mở rộng đón tiếng hát Lệ Thanh đi sâu vào cõi thầm kín nhất của tình si.Từ tiếng ca chất chứa nỗi lòng tan tác bởi chia ly của người nữ ca sĩ tài hoa này đã dẫn Đỗ Lễ vào bến si mê. Yêu giọng ca, yêu cả con người.

Thực sự lúc ấy, tầm vóc của nữ ca sĩ Lệ Thanh nói về tài nghệ và danh phận, thì Đỗ Lễ chỉ là một bóng mờ. Yêu một chiều là nỗi trái ngang thường trực của tình đời. Đỗ Lễ là một lẻ bóng trong yêu đương. Nhưng người nghệ sĩ này vẫn nắm nuối hình bóng ấy làm chất liệu cho kiếp sống đam mê. Lễ sáng tác rất nhiều nhạc khúc theo nhịp điệu Slow, vừa ngợi ca tình yêu vừa than thở cho thân phận một người muốn leo cành bưởi hái hoa. Nhưng cành bưởi thì xa, hoa thì lung linh khêu gợi, mà bày tay người nghệ sĩ thì cách xa quá, cách xa mỏi cả tầm tay với.

Đỗ Lễ, như đã trình bày ở trên, luôn có cảm tưởng rằng, mình sẽ không bao giờ được đáp lại tình si mê ấy. Chợt khoảng năm 1963 – 1964 cũng là lúc Lệ Thanh lên xe hoa với một người khác. Trước tin này, Đỗ Lễ thất điên bát đảo trong tâm hồn. Anh thường trực tìm đến men rượu để chia sầu.

Nhạc phẩm “Sang Ngang” ra đời trong trạng huống đó với tấm lòng tan nát, ôm mối tình của hai con đường song song không bao giờ gặp nhau. Người nghệ sĩ thường có trí tưởng tượng rất phong phú. Dưới ánh đèn sân khấu, thì nàng nhìn chung vào khoảng không, nhưng Đỗ Lễ vẫn cứ ngỡ rằng Lệ Thanh cũng yêu mình, và bởi một duyên cớ nào đó mà người đẹp mới đành phải sang ngang.

Thái Salem tổng hợp từ internet.

đỗ lễsang ngang
Comments (2)
Add Comment
  • Hồng Long

    Tuyệt vời.

  • Duc

    Nhạc vàng nghe đêm rất hay